"Hưu" một tiếng, Tiểu Cửu biến thành một tia sáng trắng, hung hăng đâm về phía tên quản gia.
"Phanh!" thân thể mềm nhỏ đánh vào lưng quản gia, làm hắn không kịp đề phòng trực tiếp ngã lăn ra đất, chật vật lăn vài vòng.
Lần này ngã, suýt chút nữa làm xương cốt già yếu của hắn gãy nát.
“Ai u, ai u!” Tên quản gia nằm trên mặt đất kêu rên, thậm chí không bò dậy nổi, đau đến mức toát mồ hôi lạnh.
“Lưu quản gia, làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
Bọn nha hoàn thấy thế, vội vàng chạy tới đỡ Lưu quản gia dậy.
“Là nhị tiểu thư, nhị tiểu thư đẩy ta, đáng thương xương cốt lão già tận tâm tận lực vì Tướng Quân phủ, không ngờ ta chỉ theo lệnh gia chủ đến kêu tiểu thư qua, nàng lại đối xử với ta như vậy.”
Lưu quản gia khóc lóc kể lể kêu rên, giống như Băng Tâm thật sự khi dễ hắn vậy. Nhưng lại không phát hiện sau khi hắn nói những lời này, sắc mặt mọi người đều có vẻ cổ quái.
Hắn kinh ngạc xoay người nhìn theo ánh mắt của mọi người, nghiễm nhiên phát hiện thiếu nữ thần sắc lạnh nhạt vẫn ngồi trên giường, khóe miệng mỉm cười nhìn hắn. Nhưng ý cười lạnh băng làm người ta rùng mình.
Từ lúc Lưu quản gia ngã đến giờ chỉ mới mấy giây mà thôi, thời gian ngắn như vậy, nếu thật là nhị tiểu thư đẩy, căn bản không kịp trở lại ngồi trên giường. Cho nên, ngay cả Lưu quản gia cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tiểu Cửu nằm cuộn tròn trong lòng Băng Tâm. Nàng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-nhi-tieu-thu/23012/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.