"Cửu liên Hoa chính là thần khí viễn cổ. Ta đã cùng thần khí này trôi dạt trong vô tận hư không suốt ba ngàn năm,đến khi gặp được ngươi.
Ngươi là chủ nhân mà Cửu Liên Hoa chọn, nhưng ngươi phải hứa với ta. Khi nào có lực lượng cường đại, phải báo thù cho tộc Hồ Ly ta.
Nếu không, cho dù làm trái khế ước, bị đày xuống cõi u minh vạn kiếp không thể siêu sinh, ta cũng sẽ không nhận thức ngươi là chủ."
Nhìn ánh mắt quật cường của tiểu thú, nàng biết, nếu nàng gật đầu sẽ phải gánh trên vai mối thù của cả một gia tộc. Nhưng ở cái thế giới cường giả vi tôn này, không có sức mạnh cường đại thì chắc chắn sẽ bị xem như con gián, con kiến mà mặc người chà đạp.
Nghĩ thế nên nàng cũng không chần chừ mà gật mạnh đầu.
"Được, ta hứa với ngươi, khi ta đủ cường đại sẽ giúp ngươi báo thù, nhưng ngươi không nói cho ta biết chút gì về kẻ thù của ngươi sao?"
"Với thực lực của ngươi bây giờ biết càng ít càng tốt. Chuyện quan trọng của ngươi bây giờ là tu luyện, những chuyện đó sau này hãy nói."
"Ngươi nói ngươi là tộc thú Cửu Vĩ Thiên Hồ. Vậy ta đặt tên cho ngươi là Tiểu Cửu, được không?"
Tiểu mao cầu vui vẻ liên tục gật mạnh cái đầu nhỏ.
"Được, tất nhiên là được rồi. Chủ nhân người thật tốt."
Băng Tâm khó hiểu: "Chẳng lẽ trước giờ ngươi không có tên?"
"Đúng vậy! Ta vừa sinh ra chưa được bao lâu thì gia tộc bị tru sát. Nên chưa có ai đặt tên. Những chuyện lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-nhi-tieu-thu/23003/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.