Băng Tâm nắm chặt sợi dây chuyền trong tay, trong ánh mắt lộ ra một luồng phức tạp.
Từ đêm qua, lúc phát hiện ra sợi dây này đột ngột xuất hiện trên cổ nàng,thì nó luôn phát ra ánh sáng xanh nhàn nhạt. Còn có âm thanh như đến từ xa xưa đang kêu gọi nàng, đưa tay xoa nhẹ các cánh hoa trên mặt dây chuyền.
Ngay lúc này, dị biến lại xuất hiện. Một cỗ hào quang màu vàng xanh nhạt, mang theo hơi thở cường đại đến từ thời viễn cổ ập tới. Tiếng rồng ngâm vang vọng tận mây xanh.
Ở một nơi nào đó trên Đại Lục Xích Long, một lão giả đang nhắm mắt ngồi xếp bằng. Chợt lão mở to đôi mắt ra, khẽ nhoẻn miệng cười: "Nàng,quay về rồi, xem ra đại lục này sắp không còn yên bình nữa." Nói đoạn, lại khép mắt, chìm vào tu luyện, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nếu bây giờ mà có ai ở đây, nhất định sẽ nhìn thấy, luồng ánh sáng xanh đang bao quanh toàn bộ cơ thể Băng Tâm. Làn da vốn nhợt nhạt xanh xao thoát cái đã trở nên hồng hào, trắng mịn.
Dị biến qua đi, đập vào mắt nàng là hình ảnh một tiểu mao cầu,toàn thân lông trắng như tuyết, nhúm lông trên trán như ẩn,như hiện hình một đóa hoa sen. Khảm nạm trên thân thể nhỏ bé cỡ bằng nắm tay kia là đôi mắt to ngập nước. Dường như còn có thể thấy được hơi nước mông lung. Đang uất ức nhìn nàng.
Sao có thể không uất ức? Bị nhốt suốt ba ngàn năm, vừa được tự do lại bị sợi dây Cửu Liên Hoa chết tiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-nhi-tieu-thu/23002/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.