Khi phần của Nghiêm Hạo Thần kết thúc cũng đã gần hoàng hôn.
Phần lớn thời giờ cậu đều nhìn thiên hậu ca hát trên đài, thời gian còn lại tập nhảy vài lần, để chắc chắn cả hai phối hợp hoàn mỹ không tỳ vết, còn thừa dịp thiên hậu nghỉ ngơi mà cùng ban nhạc tập vài lần bài solo của mình. Nghiêm Hạo Thần đánh ghi-ta rất khá, có khi cũng thế tay cho tay chơi ghi-ta trong ban nhạc, thay hắn đánh một đoạn, để hắn ra ngoài hút thuốc lá nghỉ ngơi.
Lúc Nghiêm Hạo Thần chuẩn bị rời đi thì thiên hậu đi tới, gương mặt tinh xảo, trong mắt tràn đầy tán thưởng:
“Cậu rất tuyệt.”
“Cám ơn.”
Mặc dù là thiên hậu cao quý, người phụ nữ vóc dáng nhỏ xinh mặt mũi xinh đẹp này lại phảng phất có một loại bình dị gần gũi như cô bé nhà bên, khi tập luyện thấy cô mặc áo thun rộng, mang giày cao bảy tấc nhảy khắp sân khấu, tinh lực tràn đầy đến nỗi làm cho người ta quên mất cô đã ngoài ba mươi. Cô bướng bỉnh cười cười:
“Thật ra thì mấy năm trước chị đã gặp qua cậu, khi đó không viết được ca khúc mới, cải trang chạy đến quán bar ngầm tìm linh cảm, khi gặp cậu thật sự là hai mắt tỏa sáng: oa, làm sao có bé trai lớn lên xinh đẹp như vậy chứ! Quá đáng hơn nữa là người này hát cũng rất tốt, khi đó chị đã nghĩ, chỉ cần tiếp tục kiên trì, đứa bé này vài năm sau nhất định sẽ vào giới giải trí. Không nghĩ tới thật đúng là bị chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tam-co/2490422/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.