Thoải mái qua đi thì mệt mỏi phà vào mặt, Nghiêm Hạo Thần mệt mỏi lười biếng duỗi eo:
“Nhờ phúc của anh, giờ nghỉ trưa của em cũng không có.”
Hoắc Kiếm có chút áy náy đưa tay thay cậu mát xa vai:
“Thật có lỗi, nhất thời kích động.”
Thần tình nghiêm túc như tổng thống diễn thuyết vừa rồi tên là “kích động”? Tuy rằng nội dung đúng là có chút lâm li như phim truyền hình lúc tám giờ, Nghiêm Hạo Thần nhướng mày:
“Có muốn đổi sang làm anh trai tri kỉ không?”
Anh mỉm cười:
“Không được chọc anh, anh cũng chỉ lo lắng cho em. Lần sau có việc không được tự mình chịu, cũng đừng để tâm vào chuyện vụn vặt nữa.”
Nghiêm Hạo Thần kháng nghị:
“Em nào có…”
Hoắc Kiếm có lệ vỗ vỗ bờ vai cậu:
“Được rồi, thời gian nghỉ ngơi sắp hết rồi. Tối anh đón em đi ra ngoài ăn tối, làm việc cho tốt đó.”
“Ê!” Nghiêm Hạo Thần trừng mắt nhìn ván cửa đã bị đóng lại, chậc, tại sao trước kia không có phát hiện, bản lĩnh đánh trống lảnh của người này cao siêu như vậy?
Buổi tối Hoắc Kiếm quả nhiên đúng giờ tới đón cậu. Bí quyết lái xe vũ bão gia truyền của Hoắc tổng tài lại phát huy tác dụng, có thể không tốn sức chút nào đã cắt đuôi bọn chó săn, cho xe chạy thẳng tới bờ biển.
Nghiêm Hạo Thần dựa vào cửa xe nhìn anh tìm kiếm trong thùng xe sau, rốt có chút cảm giác chân thật với câu chuyện về việc anh đã từng là thiếu niên nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tam-co/2490406/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.