Người đàn ông đối diện nhíu mày.
“Rượu mạnh không tốt cho cổ họng.”
Bồi bàn bưng ly rượu lên, đôi môi mỏng của Nghiêm Hạo Thần dán lên li thuỷ tinh trong suốt, nhợt nhạt cười.
“Uống một chút không sao.”
Nước rượu mát lạnh theo yết hầu chảy vào dạ dày, lan ra sưởi ấm khiến cả người thoải mái đến nỗi Nghiêm Hạo Thần nhịn không được lại kêu một ly. Khi uống đến chén thứ tư, ngồi đàn ông vẫn luôn cau mày ngồi đối diện rốt cục đưa tay đè lại ly rượu.
“Còn uống nữa cậu sẽ say.”
Nghiêm Hạo Thần miễn cưỡng liếm liếm môi, lông mi khẽ nhướng. Tửu lượng của cậu tốt lắm, có lẽ là di truyền, có lẽ là hoàn cảnh cho phép. Đàn bà ở làng chơi này, có ai tửu lượng kém đâu? Cho dù mẹ cậu rất lo lắng mà nghiêm cấm cậu chạm vào rượu, nhưng cậu mới mười hai tuổi đã có thể mặt không đổi sắc mà cụng rượu với một người đàn ông trưởng thành, cùng ngăn vài vị khách không muốn mẹ phải tiếp.
Bất quá đêm nay để đáp lễ Hoắc Kiếm tặng cậu một màn biểu diễn khoái trá, cậu giờ phút này cũng không muốn làm trái ý anh. Mắt phượng nhếch lên, rót ly rượu đầy vào ly đối diện.
Người kia thẳng thắn đưa tay uống cạn ly rượu, ý cười bên môi Nghiêm Hạo Thần càng sâu.
“Thế nào?”
“Không được tốt lắm.”
Lại là câu này? Khoé miệng nhếch lên nhanh chóng hạ xuống.
“Tôi không thích uống rượu mạnh.”
Nghiêm Hạo Thần âm thầm cắn răng trong lòng. Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tam-co/2490305/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.