Đúng lúc này, dị biến phát sinh!
Một cái biển lửa với tốc độ cực nhanh đang lan sang.
Ánh lửa dày đặc, nhanh như tia chớp!
"Tiểu Sơ nhi, mau tránh ra!" Thanh Minh Dạ quát một tiếng.
Quân Mặc Sơ thậm chí ngay cả thời gian để né tránh cũng không có, phát hiện mình bị một cỗ lực lượng cường đại bao vây, trước tiếp bị thôn tính (cắn nuốt, chiếm đoạt) trong vòng biển lửa.
Làn sóng lửa này có khả năng thiêu đốt linh hồn, Quân Mặc Sơ trong biển lửa lăn lộn kịch liệt.
Đau ——
Toàn người nàng bị đốt cháy, phảng phất như thân thể và linh hồn phải chia ra làm hai.
"Khặc khặc — Thanh Minh Dạ, không nghĩ tới ngươi lại ở chỗ này, làm lão phu tìm dễ như vậy đâu!"
Đến vì Thanh Minh Dạ? Chết tiệt, lão già kia mắt ngươi bị mục rồi hay sao mà đi tổn thương người vô tộ là ta! Quân Mặc Sơ cắn răng chịu đựng, cố giữ bản thân không ngất đi.
Nhưng mà, nhiệt độ càng ngày càng cao, nàng có cảm giác ngày hôm nay bản thân sẽ phải phó mặc chính mình ở chỗ này.
Đột nhiên, một lực lượng trong veo lạnh lẽo bao lấy toàn thân nàng, đem tất cả những làn sóng lửa kia ngăn cách bên ngoài.
Một thanh âm lành lạnh vang bên tai nàng:
"Ôm lấy ta."
Quân Mặc Sơ theo bản năng liền ôm lấy người duy nhất trước mắt mình.
Tất cả đau đớn đột nhiên tan biến không thấy tăm hơi.
Quân Mặc Sơ cố gắng ôm chặt lấy Thanh Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tai-tieu-thu-phuc-hac-ta-vuong-nghich-thien-phi/3134565/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.