Không chờ Quân Mặc Sơ động thủ, từ bên chính sương (gian chính) truyền tới một thanh âm trầm thấp đầy lạnh lẽo.
"Ồn ào."
Nhã gian phía ngoài của sương phòng kỳ thực rất lớn, sau tấm bình phong uyên ương hí thuỷ mới là gian chính.
Thanh âm vừa rồi là truyền từ phía cửa sổ, Lâm Phong nhìn sang, lúc này mới phát hiện ra Thanh Minh Dạ đang lười biếng tựa cửa sổ xem náo nhiệt.
Đó thế nhưng lại là một mỹ nam tử, hắn chưa từng thấy nam nhân nào có khí chất xuất chúng như vậy, thế nhưng người này lại cùng với Quân Mặc Sơ quen biết?
Tâm tư của Thanh Minh Dạ, Tả Phi đi theo nhiều năm cũng hiểu được phần nào.
Chủ tử ghét ồn ào, vậy các ngươi liền câm miệng lại hết đi.
Trường kiếm trong tay hướng mắt đất hạ xuống, vũ lực màu tím từ mũi kiếm lan ra không ngớt, lực lượng mạnh mẽ như một cơn lốc điên cuồng tiến tới.
"Vũ lực màu tím... Thiên a, hắn là cao thủ cấp bảy!"
"Còn trẻ như vậy đã đạt được tu vi cấp bảy..."
Nam Cung Thần cảm nhận được uy hiếp, tức giận dần vơi bớt thay vào đó là kinh sợ.
Chết tiết —— ở đây tại sao lại có thể xuất hiện cường giả cấp bảy!"
"Điện hạ!"
"Thiếu gia ——"
Đám thị vệ ngoài cửa nhanh chóng phục hồi tinh thần, cấp tốc tiến đến bên cạnh chủ tử của mình, thi triển vũ lực bảo vệ chủ nhân.
Nhất thời, các vũ lực đầy màu sắc sặc sỡ hiện ra trong sương phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-tai-tieu-thu-phuc-hac-ta-vuong-nghich-thien-phi/3134563/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.