Thiên Nhân trưởng lão cười khổ một tiếng, ý kiến? Hắn có thể có ý kiến gì?
Nha đầu này là nữ nhi thánh nữ, nếu hắn mà có ý kiến, nếu thánh nữ biết được, phỏng chừng hắn ăn không ngon ngủ không yên!
“ Cố nha đầu, nếu đổi lại là những người khác, ta nhất định không cho phép người khác nhục nhã người Ẩn Môn, bất quá lúc này ngươi thân là quán quân khảo hạch, ta mới chấp thuận cho ngươi báo thù, chỉ là hy vọng ngươi cũng cho ta mặt mũi, chuyện hôm nay đừng nên lộ ra ngoài, nếu không tất nhiên sẽ làm mất hết mặt mũi Ẩn Môn ở Đệ Nhất thành.
Con ngươi Thiên Nhân trưởng lão lập lòe vài cái, chậm rãi mở miệng nói.
Đương nhiên hắn sẽ không nói cho Cố Nhược Vân biết nguyên nhân chân chính, hiện tại mới lấy thân phận quán quân của nàng ra nói, kể từ đó cũng làm cho người khác tin tưởng.
“ Tử Ngọc, Sở La,” Cố Nhược Vân nhìn hai người phía sau, nhàn nhạt phân phó nói, “ Nếu trưởng lão cũng dã mở miệng, vậy các ngươi liền mang hắn ra ngoài, nghĩ như thế nào liền đánh như thế đó! Ta cùng với trưởng lão có việc cần thương lượng.”
Tử Ngọc giật mình, có chút cảnh giác nhìn Thiên Nhân trưởng lão: “ Chủ tử, gia hỏa này lai lịch không rõ ràng, để ngươi một mình ở chỗ này ta không yên tâm.”
Rốt cuộc, bởi vì Mộ Sở cho nên Tử Ngọc đối với người của Ẩn Môn không có hảo cảm gì.
“ Có Tử Tà ở đây, ta sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800419/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.