“ A?” Tử Ngọc bỗng nhiên phản ứng lại, vội vàng gật gật đầu, “ Được, hiện tại ta liền đi thu thập đồ đạc rời đi nơi này.”
Nói xong lời này, hắn nhanh chóng xoay người, muốn trở về phòng thu thập đồ đạc .
Trong phú chốc hắn bước được vài bước, một đạo âm thanh già nua từ phía sau lưng truyền đến.
“ Chậm đã!”
Bước chân Tử Ngọc bỗng nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía khuôn mặt bất đắc dĩ của Thiên Nhân trưởng lão, lại dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Cố Nhược Vân.
“ Ài,” Thiên Nhân trưởng lão than nhẹ một tiếng, “ Mộ Sở, ngươi nhận sai đi.”
“ Cái gì?”
Mộ Sở chấn kinh rồi, tựa hồ không nghĩ tới Thiên Nhân trưởng lão sẽ có lựa chọn này, lập tức ngốc tại chỗ: “ trưởng...trưởng lão, vừa rồi ngươi mới nói cái gì?”
“ Xin lỗi.”
Thiên Nhân trưởng lão hít sâu một hơi, lạnh lùng ra lệnh nói.
Oanh!
Mộ Sở cảm giác được đầu mình vỡ ra, cả người đều choáng váng, hắn ngơ ngác quay đầu, nhìn Sở La cùng Tử Ngọc, không cam lòng nói: “ Trưởng lão, ngươi nói ta hướng bọn họ xin lỗi? Dựa vào cái gì?”
Cả đời này, hắn chưa từng chịu qua ủy khuất như vậy!
“ Nếu ngươi còn muốn trở về Ẩn Môn, thì nhanh hướng bọn họ xin lỗi đi.”
Thiên Nhân trưởng lão nhíu nhíu mày, lần nữa nói.
Nha đầu này chính là nữ nhi thánh nữ, thuộc hạ của nàng cũng cùng cấp bậc với người Ẩn Môn.
Nghĩ như thế, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800418/chuong-1368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.