Ôn Nhã đương nhiên không rõ, bởi vì trường tiên phản đòn lên Mộ Dung Thiến đều không phải là do nàng, mà là Chu Tước đã âm thầm động tay động chân.
Ai kêu nữ nhân này muốn câu dẫn Thiên Bắc Dạ, hơn nữa còn vu hãm chủ nhân.......
Mà Ôn Nhã kia cũng không phải thứ tốt gì, mà một cơ hội tốt như vậy, sao có thể không ra tay vu oan nàng?
“ Ôn Nhã, ngươi cư nhiên dám đối với ta như vậy!” Mộ Dung Thiến đem tay thả xuống, nhưng khi trông thấy máu tươi đầy trong tay mìn, cả người đều run rẩy lên, phẫn nộ trừng hướng Ôn Nhã, “ Sau khi về đến gia tộc ta nhất định phải nói gia gia biết chuyện này, đến lúc đó Mộ Dung thế gia tuyệt đối không buông tha Ôn gia các ngươi.”
“ Tiểu Thiến, ta....”
Ôn Nhã muốn giải thích cái gì lại không thể nào mở miệng, rốt cuộc vừa rồi xác thật nàng không cẩn thận làm bị thương Mộ Dung Thiến, huống chi trước bao nhiêu con mắt nhìn nàng như vậy, cho dù nàng muốn biện hộ cũng vô dụng.
Cho nên, nghĩ đến đây Ôn Nhã dứt khoát ngậm miệng lại, cái gì cũng đều không nói.
“ Ngươi chờ, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!”
Một câu cuối cùng này, dường như là Mộ Dung Thiến gầm ra.
Hiện giờ chỉ cần nghĩ đến dung nhan mà nàng tự hào đã bị hủy mất, lòng nàng nhịn không được run rẩy lên, tiếp theo sau đó hướng về người Mộ Dung thế gia bên cạnh nói: “ Một đám phế vật vô dụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800357/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.