“ Như thế, ngươi lại nói lão cha ta nên cảm tạ các ngươi sao?”
Giọng nói Cố Nhược Vân trước sau vẫn lạnh như cũ, làm cho thân thể Ôn Nhã run rẩy càng thêm lợi hại.
“ Ta đã cầu xin ngươi như vậy, ngươi cũng không muốn bỏ qua ta sao?”
“ Nếu ta không cho ngươi ăn vào độc dược này, ta tin rằng sau khi ngươi rời khỏi khẳng định sẽ đuổi giết ta,” Cố Nhược Vân nhìn Ôn Nhã nói, “ Cho nên, ngươi nghĩ lấy cái lý do gì ta sẽ buông tha cho ngươi? Huống chi, nếu các ngươi sớm biết sẽ có ngày hôm nay, cần gì lúc trước làm những việc đó? Sai lầm mà Ôn gia phạm phải, ta sẽ từng chút đòi lại từ các ngươi.”
Dứt lời, nàng liền thu hồi tầm mắt, đem những viên đá trên lôi đài nhặt lên.
“ Thời gian cũng không sai biệt lắm, cũng là thời điểm ta nên hủy bỏ trận pháp.”
Khoảnh khắc những viên đá bị nhặt lên, trận pháp liền bị hủy bỏ, lúc này toàn bộ Thiên Sơn yên tĩnh không có tiếng động, những người đo đều đem ánh mắt nhìn về phía Cố Nhược Vân cùng Ôn Nhã trên lôi đài, bên trong con ngươi lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bá!
Ôn Nhã cũng thế! Thậm chí một chút sức chiến đấu cũng không có mà nằm trên mặt đất.
Bá!
Tả sứ đứng lên, gắt gao nắm tay, cuối cùng hắn phát ra một tiếng than nhẹ.
Con tốt, Ôn Nhã vẫn thắng ba trận khảo hạch mặc dù không có đạt được quán quân, ít nhất vẫn có đủ điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2800349/chuong-1335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.