Hai người đang tranh chấp nên chưa phát hiện mình đã thu hút không ít đệ tử Dạ gia đến. Mọi người vây quanh lại, sôi nổi dò hỏi.
- Không có chuyện gì, chẳng qua ta gặp được người quen cũ thôi.
Nam Cung Nguyệt nhìn mọi người vừa đến, đang vây xung quanh, vẻ mặt chậm rãi khôi phục sự bình tĩnh.
- Người quen?
- Ừ.
Nam Cung Nguyệt cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cố Nhược Vân, đáy mắt nàng ta xẹt qua một tia hung ác:
- Thực ra nàng là tiểu thiếp của phụ thân ta, chẳng qua là không được phụ thân ta cho danh phận mà thôi! Là ta thấy nàng đáng thương nên mới gọi nàng là tiểu thiếp! Trên thực tế, đó cũng chỉ là một cái hư danh, không có một chút tồn tại.
Ở trong mắt Nam Cung Nguyệt, nói nàng là tiểu thiếp của phụ thân mình, đó là nàng ta đã cân nhắc cho nàng.
Cái gì mà Thành chủ Hắc Nham Thành chứ? Phụ thân vậy mà lại vì nữ nhân này mà lừa gạt nàng! Tuy mình không phải đối thủ của nữ nhân này, nhưng chỉ bằng năng lực của nàng ta, làm sao có thể trở thành Thành chủ Hắc Nham thành?
Mà cho dù nàng là Thành chủ Hắc Nam thành thì có làm sao? Mình có Du ca làm chỗ dựa, còn cần gì phải kiêng kị một nữ nhân như vậy?
- Nói như vậy, nàng là nha hoàn làm ấm giường của Thành chủ Tùng Nham thành sao?
Nghe nàng ta nói như vậy, một người nam tử lập tức đi ra, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798984/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.