- Ta biết.
Cố Nhược Vân áy náy nói.
- Địa Ngục chi hoa được kết tinh từ địa thổ, là vật trân quý nhất, ta vừa đến đã muốn mượn Địa Ngục chi hoa, hiển nhiên là vô lý, nhưng ta cũng có cách khác. Vị hôn phu của ta bây giờ đang hôn mê, không tỉnh, chỉ có Địa Ngục chi hoa mới có thể giúp hắn tỉnh lại, vì thế, ta mới đến thỉnh cầu Dạ gia cho ta mượn dùng một chút.
Dạ Lan khẽ giật mình, bất đắc dĩ cười khổ:
- Cố cô nương, không phải ta không cho ngươi mượn mà nó đối với ta quả thật trọng yếu, nếu ngươi có yêu cầu khác, ta tất sẽ đem hết khả năng giúp... chỉ là Địa Ngục chi hoa, ta thật không có cách nào cho ngươi mượn.
Chí ít, nếu tìm được người nắm giữ Niết Bàn chi hỏa lúc trước, hắn sẽ không chết.
Chỉ khi nào mất đi Địa Ngục chi hoa, hắn liền phải chết không nghi ngờ!
Nếu không có nó, chỉ là nương tựa theo nghị lực của bản thân, hắn chẳng thể sống đến bây giờ. Có thể thấy Địa Ngục chi hoa đối với hắn quan trọng như thế nào.
Từ đầu đến cuối, Dạ Nặc đều không nói gì, hắn nhìn Cố Nhược Vân, lại nhìn Dạ Lan, đôi mắt không ngừng chuyển động, không biết có ý nghĩ quỷ quái gì...
- Rất xin lỗi vì đã quấy rầy các ngươi, xin cáo từ.
Cố Nhược Vân thất vọng thở dài, nàng rất cần Địa Ngục chi hoa, nếu nó ở trong tay người khác, vì Thiên Bắc Dạ, nàng sẽ nghĩ mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798972/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.