- Ngươi chính là Cố Nhược Vân?
Dạ Hành Thiên cười một tiếng, chậm rãi đi đến, nói.
- Nghe nói cô nương tới tìm phụ thân ta cùng Nặc Nhi, không biết ngươi với họ có quan hệ gì?
Kỳ thật, điều Dạ Hành Thiên thấy kỳ lạ là nữ tử này tới đây không hề chỉ vì gặp Nặc Nhi mà còn có phụ thân. Trong khi đó phụ thân xưa nay không gặp người, nếu không biết rõ thân phận của người này, hắn quả quyết sẽ không để nàng và phụ thân mình gặp nhau.
Nhỡ đâu nàng là người của thế lực nào đó phái tới, sẽ hại phụ thân!
- Vâng.
Cố Nhược Vân nhẹ gật đầu.
- Ta cùng Dạ Nặc là bằng hữu, cùng Dạ gia lão gia tử từng có vài lần duyên phận, cho nên hôm nay đến đây để thăm hỏi, nếu được, có thể cho ta gặp họ một chút không?
- Cái này...
Dạ Hành Thiên trầm mặc nửa ngày, sau một hồi lâu, mới chậm rãi nói:
- Chỉ sợ có chút không tiện.
Dù sao hắn còn không biết thân phận chân thật của nữ nhân này, làm sao yên tâm để nàng đi gặp người nhà? Cho nên mới cự tuyệt nàng trước.
Nhưng lời Dạ Hành Thiên vừa dứt, chỉ nghe “hưu!” một tiếng, một đạo gió táp từ phía sau lưng lao đến, thiếu chút nữa đánh lui hắn lại mấy bước.
- Cố bảo tiêu, ngươi rốt cục cũng tới tìm ta, làm ta chờ lâu muốn chết.
Dạ Nặc ôm thật chặt thân thể Cố Nhược Vân, gương mặt trắng nõn hiện vẻ đầy ủy khuất:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798970/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.