Edit: kaylee
"Tiểu tử!"
Nam tử trung niên hung hăng hít một hơi, mới ngăn lại xúc động muốn nổi giận của mình, lạnh lùng trừng mắt nhìn Dạ Nặc, lạnh giọng nói: "Tốt cho một bộ miệng lưỡi sắc bén, đáng tiếc, người ở trước mặt Diệp mỗ ta, nói nhiều lời hơn nữa cũng không có tác dụng, người tới, mang tiểu tử thối này về Diệp gia!"
"Các ngươi dám!"
Mộ Dung Yên biến sắc, thân mình che ở trước mặt Dạ Nặc, khẽ cau mày nhìn về phía nam tử trung niên trước mắt.
"Diệp gia chủ, Dạ Nặc là khách nhân của Mộ Dung thế gia ta, ngươi muốn mang hắn đi, ít nhất cũng phải hỏi Mộ Dung thế gia ta một chút, không phải sao?"
Diệp Lâm hừ lạnh một tiếng, khinh thường đảo qua khuôn mặt xinh đẹp của Mộ Dung Yên, cười nhạo nói: "Mộ Dung thế gia? Vậy Mộ Dung thế gia tính là cái gì? Cũng xứng làm cho Diệp mỗ ta để vào mắt? Huống chi, lqd Mộ Dung Yên ngươi còn không cách nào làm chủ Mộ Dung thế gia! Tiểu tử thối này cũng dám đả thương con ta, vậy hôm nay, ta nhất định sẽ mang hắn đi!"
Ầm!
Nhưng mà, ngay tại nháy mắt tiếng nói của y chưa dứt, một giọng nói lạnh nhạt cùng với lực lượng cường đại thổi quét đến từ phía trước, đánh thân thể của y bay ra ngoài.
"Ngươi cản đường của ta."
Nữ tử mặc một bộ áo xanh, chậm rãi đi đến, mặt mày nàng bình thản, giọng nói thanh lãnh chậm rãi vang lên ở dưới nắng chiều trên đường.
"Cố bảo tiêu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798791/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.