Edit: kaylee
Nhìn tươi cười ôn nhuận như ngọc trên mặt nam nhân, Nhị phu nhân chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân chui ra, trên khuôn mặt mập mạp hiện lên vẻ kích động rõ ràng, khẩn trương nói: "Ta không muốn chết, ta cầu ngươi buông tha ta đi, ta thật sự không muốn chết."
"Sớm biết hôm nay, cần gì phải lúc trước?"
Đông Phương Thiếu Trạch lạnh lùng nhìn về phía khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi của Nhị phu nhân, than nhẹ một tiếng: "Hiện tại các ngươi có kết quả như vậy, coi như là tự làm tự chịu, sau ngày Cố gia phạm phải sai lầm đó, đã nhất định không có kết cục tốt gì!"
.............
Không ai biết Cố gia xảy ra chuyện gì, cũng không có ai trông thấy có người tiến vào Cố gia, nhưng mà, ngày nào đó, trong Cố gia truyền đến tiếng kêu rên bi thống của Nhị phu nhân, giống như là bị thiên đao vạn quả, ngay sau đó, toàn bộ Cố gia đều bốc lên ngọn lửa cháy hừng hực, lửa này thiêu đốt đúng một ngày một đêm, mà Cố gia không ai bì nổi kia, cứ như vậy biến mất ở trên mảnh đại lục này............
Lúc này, trong Bách Thảo Đường, Cố Nhược Vân đang nghe Dư lão báo cáo tình huống những ngày gần đây, đột nhiên một tiếng cười khẽ từ ngoài cửa truyền đến, giọng nói của nam nhân ôn nhuận như nước kia bỗng nhiên chậm rãi truyền đến, đánh gãy suy nghĩ của nàng.
"Vân Nhi, ba năm không thấy, không nghĩ tới con cũng đã lớn như vậy rồi, còn làm nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/2798087/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.