Vậy là nhị hoàng tử sinh ra trong niềm hân hoan của mọi người, hoàng thượng ít con nối dòng nên trẻ nhỏ trong cung vô cùng ít.
Cẩm Tĩnh sau khi ngủ dậy cảm thấy cả người mình đã khỏe hơn rất là nhiều, việc đầu tiên khi thức dậy là tìm bảo bảo của mình.
Ma ma biết nàng rất muốn gặp tiểu hoàng tử nên đã bế tiểu hoàng tử chờ sẵn, tiểu hoàng tử vừa được bú sữa no nê nên vô cùng ngoan ngoãn.
Khi ôm con vào lòng, một dòng cảm súc dâng tràn một thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng nàng không biết phải diễn tả sao cho đúng.
Nàng mỉm cười nhẹ nói:
"Bảo bảo con hãy lớn lên thật khỏe mạnh nhé, mẫu thân sẽ bảo vệ con một đời bình an ".
Tiểu hoàng tử cảm thấy được mùi sữa mẹ ấm áp trên người nàng nên ra sức dụi vào ngực nàng.
Ma ma đứng bên cạnh liền nói:
"Tiểu hoàng tử rất thông minh, từ lúc sinh ra đến giờ vô cùng ngoan ngoãn, không khóc không nháo ".
Nàng mỉm cười ngắm nhìn ngũ quan của bé, tuy nhiên nàng lại thở dài vù bảo bảo chẳng có nét gì giống nàng cả mà đặc biệt giống hệt hoàng thượng.
Đặc biệt là đôi mắt, vô cùng nhanh nhẹn và trong sáng, lông mày và lông mi dầy và dài.
Lúc này Cẩm Tĩnh mới ngẩng đầu lên hỏi:
“Hai cung nữ mang gói thuốc bột thế nào rồi, đã tìm thái y tra ra đó là thuốc gì chưa?”.
Ma ma liền cung kính trả lời giọng vô cùng phẫn nộ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-phi-phuc-sung/3423318/chuong-58.html