Khi tất cả các vị khách quan đã yên vị lúc này Tổng đốc mới đứng lên tuyên bố lý do khai mạc yến tiệc.
Cẩm Tĩnh ngồi ở trên thầm quan sát, nàng đã vô tình nhìn thấy người quen mà mới sáng nay nàng mới chạm trán phải.
Cũng đúng thôi nàng ta là nữ nhi của quan chắc chắn sẽ có mặt ở đây mà, nhìn biểu hiện của nàng ta khi phát hiện ra nàng khá là buồn cười.
Cẩm Tĩnh liếc mắt sang nhìn bên cạnh thấy có một vị tiểu thư còn khá là trẻ trái ngược với vị cô nương kia.
Dáng vẻ nàng ta trông thật liễu yếu đào tơ nhìn thoáng qua thì chỉ muốn che chở vào lòng, đúng chất của người con gái Giang Nam.
Không biết nam nhân thì thế nào chứ bản thân Cảm Tĩnh không thích kiểu người này cho lắm, nhìn sơ qua có vẻ giả tạo thế nào ấy.
Nàng cũng là nữ nhân, lúc mềm mỏng cũng mềm mỏng được nhưng không có vẻ bi lụy dựa dẫm như thế nàng thấy không quen.
Màn biểu diễn bắt đầu diễn ra, từng tiết mục múa hát được biểu diễn, đúng là mỗi vùng miền một phong tục khác nhau.
Cẩm Tĩnh là người tò mò nên nàng khá hứng thú với điệu múa trên, nên khá là chuyên tâm.
Ẩn Dương thấy vậy thì mỉm cười cưng chiều, Y thích nàng ở rất nhiều điểm, giống như bây giờ chẳng hạn, tính cách rất thẳng thắn, cái gì nàng thích nàng sẽ rất chuyên tâm còn không thì nàng chẳng thèm ngó đến nữa.
Vì lần trước Cẩm Tĩnh say rượu đã nháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-phi-phuc-sung/3418491/chuong-49.html