Chương trước
Chương sau

Hoàng thượng dáng vẻ ngạc nhiên hỏi:

“Có chuyện gì mà trẫm không biết thế?”.

Thế là Cẩm Tĩnh từ từ kể lại chuyện sảy ra sáng nay lúc nàng đi dạo, không quên kể cả vụ vị cô nương kia mua bộ y phục kia tặng cho tỷ tỷ chuẩn bị đặc cách dự tuyển tú nữ.

Hoàng thượng lắc đầu nói:

"Đặc cách là sẽ trở thành tú nữ không cần phải qua kiểm duyệt nhưng trẫm có nhớ là đưa ra khẩu dụ này đâu nhỉ ".

Cẩm Tĩnh chầm chậm nói:

"Nghe như người thiếu niên kia nói thì hắn là đại nhi tử của quan bộ binh Giang Thành này, gia thế cũng khá lớn ".

Ẩn Dương lúc này mới nhớ ra liền nói:

"Hóa ra là Lâm thị, nhưng trẫm nhớ là không đả động gì đến chuyện tuyển tú mà, có lẽ có người nào nhận hối lộ để kiếm trác đây mà, lần nào mà chẳng thế ".

Xe ngựa vừa đúng lúc đến phủ Tổng đốc, Cẩm Tĩnh được Ẩn Dương đưa tay đỡ xuống, nàng nhìn phủ đệ của Tổng đốc thì khá choáng váng.

Ẩn Dương cười nhẹ nói với nàng:

"Nàng thật giống ta lần đầu tiên đến nơi này cũng có biểu hiện như thế, phải nói ở đây ông ta chẳng khác nào một Vương gia cả, tuy nhiên vùng trời này là Giang Sơn của trẫm ông ta chẳng qua là chọn cách quy phục như thế nào thôi ".

Cẩm Tĩnh đã lờ mờ đoán được lý do lần này hoàng thượng vi hành nên cũng hiểu được một số việc, nàng chỉ cười không tham gia vào.

Mà đây cũng là điều mà Y thích nhất về nàng, thông minh nhưng biết điểm dừng cái gì nên hỏi cái gì không.

Bởi vì bây giờ vấn đề nhạy cảm lớn nhất là hậu cung xen vào triều chính, mà dẫn đầu là Hoàng hậu và Hoa thị nên Y có chút dè chừng.

Thân phận của nàng cũng thế là đích nữ của phủ đại tướng quân, tuy bây giờ nàng không có gì nhưng nếu để kẻ xấu nắm bắt được Y sẽ rất khó xử.

Quản gia đã được Tổng đốc đặc biệt dặn dò nên khi nhìn thấy hoàng thượng thì vội vàng cung kính và tự mình dẫn đường khiến cho quan khách khá ngạc nhiên vì hai vị khách nhân này.

Lúc hai người bước vào sảnh khiến cho tất cả mọi người đều phải ngỡ ngàng bởi dung mạo và khí chất của hai người, nam thì anh tuấn ngời ngời, nữ thì xinh đẹp phải nói là đôi bích giai nhân.

Tổng đốc thấy hai người đến thì tươi cười niềm nở đi xuống đón tiếp hai người, mặc dù hoàng thượng đã nói giấu diếm thân phận cứ coi Y như thương nhân thôi.

Nhưng tổng đốc có mười cái mạng cũng không thể xem đấy là thật được, hắn ngoi lên được chức quan này cũng không dễ dàng gì, nếu không khôn ngoan có lẽ đã bị lật đổ từ rất lâu rồi.

Nếu không lần trước gia tộc Hoa thị hết lần này đến lần khác cử người đến để làm giao dịch kinh thương với ông nhưng ông lấy đủ lý do để từ chối.

Tuy đối phương đã đưa cho ông rất nhiều lợi ích nhưng ông đâu nghe, bọn chúng dùng cả thế lực và thân phận hoàng hậu, hoàng tử để dọa dẫm nhưng ông cũng từ chối.

Một miếng bánh ngon và hời như thế này có thể kiếm được nhiều ngân lượng thì dễ gì mà bọn chúng bỏ qua kia chứ.

Chẳng qua là cách sông cách thuyền, Giang Nam lại quá xa xôi nên bọn chúng mới không làm gì được.

Ông đường đường là một Tổng đốc của một vùng, năng lực và quyền lực nắm trong tay, người ông có thể quy thuận chỉ có hoàng thượng thôi chứ làm gì có người khác, làm gì có ai có thể chỉ đạo được với ông.

Mãi đến khi hoàng thượng xuất hiện ông mới hoàn toàn quy thuận, tuy nhiên đấy là vì qua tiếp xúc ông biết hoàng thượng là một người tài giỏi, luôn luôn nghĩ cho dân chúng nên việc giao thương mới bàn qua nhanh chóng đến vậy.

Trực tiếp đối mặt với hoàng thượng, ông mới biết tuổi trẻ tài cao đến như nào, hoàng thượng không dùng uy quyền không dùng vũ lực mà dùng tình cảm để cảm hóa ông.

Tổng đốc trực xuống đón người khiến cho lòng tò mò của mọi người ở đây càng tăng cao.

Đến khi Tổng đốc sắp xếp vị trí chính giữa bọn họ còn muốn nổ con mắt ra nữa.

Tuy nhiên Ẩn Dương lại ra hiệu cho ông xếp hai bàn ngang nhau thì lúc ấy ông mới nghe.

Đùa đâu mà ngồi ngang hoàng thượng ông ta đã áp lực lắm rồi bây giờ mà bải ngồi trên chắc ông ta tổn tho mất.

Phu nhân Tổng đốc đã được ông nói qua thân phận của hai người cho nên bà vô cùng niềm nở đon đả đón tiếp.

Cẩm Tĩnh qua quan sát cũng thấy hai phu thê Tổng đốc là một vị quan thanh liêm và chính trực biết nghĩ cho dân chúng.

Nếu là tham quan thì dân chúng vùng Giang Nam đâu thể hưng thịnh như bây giờ chứ, hai phu thê họ cũng đã có tuổi đoán chừng đã ở đây rất nhiều năm.

Tổng đốc phu nhân đặc biệt chăm sóc cho Cẩm Tĩnh, lúc này quan khách đã dần đến đông đủ.

Bọn họ ở đây đều là người tinh ranh và ranh ma trên chốn quan trường nên có thể đoán được thân phận hai người kia khá cao.

Nếu không một người uy quyền như Tổng đốc làm sao lại chịu ngồi ngang hàng thế kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.