Nàng muốn sau này dù có chuyện gì đi chăng nữa nàng cũng sẽ luôn bên cạnh bé, sẽ dậy bé nên người, có lẽ đây cũng là một trong những chấp niệm của nàng.
Lúc Cẩm Tĩnh mở mắt ra thì nàng cảm thấy hơi chao đảo một chút, A Hoa đang đứng gần ở đó.
Ngắm nhìn ra xung quanh, cảnh bên ngoài khiến nàng cảm thấy vô cùng thích thú, nhưng đầu của nàng cảm giác đau kinh khủng.
Mà không những đầu mà cả người nàng cũng đau, A Hoa phát hiện ra nàng dậy vội cung kinh đến gần nói:
"Nương nương người đã dậy rồi ạ, người hãy uống chút canh gừng cho ấm người, chúng ta đang trên thuyền để xuôi về phương nam, hoàng thượng đã dặn nô tỳ chăm sóc người cẩn thận ".
Cẩm Tĩnh lúc này cũng đã thầm hiểu, nàng dựa lưng vào tường nói:
"Sao đầu ta đau thế, mà ta lên thuyền như thế nào ".
A Hoa chúm chím cười nói:
"Là do nương nương uống rượu say nên cảm thấy vậy, với lại cũng đang ở trên thuyền nên có lẽ người cũng bị say, bây giờ người chỉ cần uống bát canh này một lúc sau người sẽ thấy đỡ hơn ".
Cẩm Tĩnh vẻ mặt khá mệt mỏi liền cầm bát nước lên uống, có lẽ nàng bị say thuyền rồi cũng nên.
Nàng uống xong thì vừa lúc A Nhược mang vào cho nàng một chút điểm tâm, Cẩm Tĩnh chỉ ăn một chút thức ăn nhẹ cho dễ chịu.
Một lúc sau hoàng thượng bận rộn công việc xong xuôi mới trở lại, nhìn thấy sắc mặt nhợt nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-phi-phuc-sung/3418481/chuong-39.html