Trước mặt Diệp Thanh An, Mặc Như đều cất hết nanh vuốt cùng tâm tư của mình. Đơn giản chính là sợ dọa nàng.
Trong mắt Mặc Như, Diệp Thanh An chính là tiểu thiên sứ đơn thuần.
Quan hệ của hai người ban đầu vốn là đôi bên cùng có lợi.
Mặc Như cần một ngôi nhà để về, còn Diệp Thanh An cần người bảo vệ.
Bọn họ vừa đề phòng vừa quan sát đối phương, mà tiếp xúc càng lâu thì cũng thấy được ưu lẫn nhược của người kìa. Từ đó sinh ra hảo cảm.
Mặc Như bước ra ngoài, nàng đứng một lúc lâu liền mỉm cười. Không ai biết nàng ấy nghĩ tới điều gì.
Lúc sau nàng đột nhiên lên tiếng.
"Tiểu ám vệ đại nhân."
Vài giây sau không thấy ai đáp lại.
Mặc Như vẫn kiên nhẫn gọi lại lần nữa: "Ta biết ngươi ở đây mà tiểu ám vệ."
Lại không có tiếng đáp lại.
Theo đó là ánh mắt dần lạnh xuống của Mặc Như, và đúng lúc này có một người không biết từ đâu nhảy ra.
Mặc Như lại tươi cười nói: "Đa tạ."
"...Không có gì." Người kia đáp.
Tiểu ám vệ bổ sung: "Coi như đáp lễ đi."
Tiểu ám vệ biết ngay từ ngày đầu tiên mình đã bị phát hiện.
Mặc dù không biết tại sao Diệp Thanh An lại coi như không thấy.
Hai ngày đầu thì không có động tĩnh gì nhưng không biết vì sao đến ngày thứ ba Diệp Thanh An đột nhiên làm thêm một phần cơm rồi để đấy.
Vài ngày liên tiếp cứ như vậy, tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-nhan-vuong-phi-la-nu-ba-vuong/2628022/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.