Phủ của Hiền phi,
-Hoàng thượng giá đáo...
Nam nhân vận long bào bước vào. Hiện trước mắt chàng là nữ nhân khuôn mặt tròn tròn, thân hình mảnh mai, đôi mắt sáng lấp lánh, thêm nụ cười như ánh mặt trời. Thật sự là vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết mà mọi nam nhân đều ưa thích. Nàng ta chính là Hiền phi.
-Hoàng thượng, chàng đến rồi
Chàng nhíu mày, giọng đanh lại:
-Từ khi nào nàng bất quy tắc như vậy, gặp thiên tử không hành lễ?
Hiền phi bất ngờ, chiếc miệng nhỏ còn hở ra, gương mặt xuất hiện vẻ bối rối. Trước đây nàng không hành lễ với chàng thì chàng cũng không nói gì. Nàng nghĩ chàng và nàng là..phu thê. Cúi người xuống hành lễ:
-Hoàng thượng cát tường.
-Đứng lên.
Được lệnh, nàng ta cũng đứng lên.
-Thiếp nghe nói hoàng hậu nương nương trở bệnh nặng, người không sao chứ?
Chàng cười lạnh nhìn nàng ta:
-Tin tức của nàng quả thật rất tốt, nhanh như vậy đã biết tin của hoàng hậu.
Nghe giọng của hoàng thượng, Hiền phi cũng nhận ra được chàng đang nén nộ khí. Trong tâm bỗng chốc lo lắng. Không lẽ chàng đã biết chuyện gì...?
-Trước đây, thiếp từng là nô tì thân cận bên cạnh hoàng hậu nên chỉ là quan tâm người một chút. Thật sự là không có ý gì.
Giọng nói của nàng ta mười phần ủy khuất, nhỏ nhẹ, thêm chút sợ hãi khiến người ta thương cảm. Chỉ là nam nhân trước mặt vẫn giữ gương mặt lạnh nhạt đó. Thật sự khiến nàng lo lắng tột cùng, vì nếu trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau/3204537/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.