Vẻ mặt Tả Thương Lang vẫn luôn bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấyhơn chục con rắn màu sắc đủ kiểu trong lồng, mặt nàng bắt đầu biến sắc, không tựchủ được lùi dần về phía sau. Hai tên lính áp giải giữ chặt vai, ép nàng quỳtrên mặt đất. 
“Tả Thương Lang, không phải trước giờ ngươi vẫn gan dạ hơnngười sao? Hôm nay bổn cung sẽ cùng chơi một trò với ngươi.” Khương Bích Lan cườirất vui vẻ, cuối cùng Mộ Dung Viêm cũng giao nàng ta cho mình, hắn không phải vẫnyêu mình hay sao? 
Có người đem rắn tới, con rắn to chừng ba ngón tay đang thèlưỡi phì phì trên tay hắn, hung ác đáng sợ. Tả Thương Lang mặt không còn chútmáu, sức nặng trên vai khiến nàng không thể lùi về sau. Hắn ta còn đưa tay bópmạnh cằm nàng, nàng đã hiểu rốt cuộc hắn muốn làm gì. 
Cố gắng liều mạng cắn chặt răng không há miệng, thân rắn lạnhbuốt chạm vào mặt nàng, nàng dùng hết sức lắc đầu, nhưng chỉ cảm thấy mùi rắntanh nồng bám chặt lấy xương cốt không cách nào xua đi. 
“Chủ thượng… chủ thượng, thần biết sai rồi, xin hãy cứu thần,cứu thần…” Cuối cùng không chịu đựng được nữa, nàng hét lên cầu xin tha thứ.Thì ra bên ngoài có cứng rắn đến đâu, sâu trong tim nàng vẫn cảm thấy sợ hãikinh hoàng. Nhưng không ai đáp lời, kẻ kia nhân cơ hội nàng mở miệng, hết sứcthô bạo cậy miệng nàng, sau đó đầu rắn lạnh buốt kia chui vào, từ từ trườn xuốngcổ họng. 
Nàng ú ớ kêu không thành tiếng, cuối cùng tay trái cũng vùngra được, nàng tuyệt vọng, trống rỗng tóm lấy thứ gì đó… nhưng tất cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-tuong-quan/192536/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.