Thiên Nhã ngủ thϊếp đi tới hai canh giờ sau mới tỉnh lại, giờ phút này nàng đang nằm trên gối, không phải trên chân Tiêu Cửu Thành nữa, bản năng nhìn xung quanh, quả nhiên thấy Tiêu Cửu Thành đang ngồi ở bàn đọc sách, dáng vẻ điềm tĩnh làm cho Thiên Nhã bất giác mỉm cười.
"Bây giờ là mấy giờ rồi?" Thiên Nhã hỏi, sắc trời bên ngoài đã tối đen, hiển nhiên đã qua giờ dùng bữa tối.
"Giờ Tuất." Tiêu Cửu Thành nghe được tiếng của Thiên Nhã, lập tức để sách xuống, đem y phục đã chuẩn bị sẵn tới, hầu hạ Thiên Nhã mặc quần áo.
"Sao không gọi ta dậy sớm một chút?" Thiên Nhã hỏi, mở ra tay, phối hợp Tiêu Cửu Thành mặc quần áo.
"Thấy ngươi mệt mỏi, nên để ngủ thêm một lát." Tiêu Cửu Thành hồi đáp.
"Vậy phụ thân dùng cơm xong rồi sao?" Thiên Nhã hỏi.
"Ta muốn để phụ thân với Thành dùng bữa trước, gia yến dời lại đêm mai, nhưng phụ thân không chịu, nhất định phải chờ ngươi thức dậy." Tiêu Cửu Thành thật lòng hồi đáp.
"Ta nếu ngủ cả đêm, vậy chẳng phải là sẽ đợi đến mai, ngươi cũng hồ đồ, tại sao có thể để phụ thân đợi chứ?" Thiên Nhã nhẹ nhàng trách cứ, rất có vài phần dáng vẻ của phu quân khẽ la thê tử, nhưng lại không đành lòng nói nặng.
"Ngươi trách oan ta, ta há lại không biết phân nặng nhẹ để trưởng bối chờ đợi, cũng tính đánh thức ngươi, nhưng phụ thân đau lòng ngươi, muốn để ngươi ngủ nhiều một chút, không cho ta gọi ngươi dậy." Tiêu Cửu Thành biện giải cho mình.
"Ừm." Thiên Nhã nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527212/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.