Bởi vì hôm sau Thiên Nhã muốn đi quân doanh, cho nên đêm trước khi đi xa luôn luôn đặc biệt quấn quýt si mê, một đêm này, hai người triền miên dưới ánh nến, đệm chăn thêu tựa như hoa sen trong nước bị gió thổi không ngừng lật lên, một vòng lại một vòng gợn sóng, vũ mị thở dốc không ngừng, cũng không biết là Thiên Nhã hay là Tiêu Cửu Thành phát ra bên trong màn hồng. Tối nay Thiên Nhã đặc biệt dung túng Tiêu Cửu Thành muốn như thế nào cũng được.
Thiên Nhã phát hiện mình ngày càng yêu thích Tiêu Cửu Thành, thậm chí cả thân thể, nàng cảm thấy thân thể Tiêu Cửu Thành vừa thơm vừa mềm, ngay cả mồ hôi cũng thơm, mỗi lần Tiêu Cửu Thành bên dưới người mình, nàng luôn luôn cảm thấy kích động dị thường, hơi dùng sức không thể kiềm chế được, cũng sợ làm thương tổn thân thể mềm mại của Tiêu Cửu Thành.
Thiên Nhã cảm thấy ở kiếp trước, lúc nàng yêu Lý Quân Hạo là tràn đầy đắng chát, ghen tỵ và thống khổ, mà ở kiếp này nàng yêu Tiêu Cửu Thành tâm như mềm mại, ngọt ngào vui sướng. Nàng yêu Tiêu Cửu Thành từng giờ từng phút trở nên càng sâu đậm. Thiên Nhã sở dĩ ghen tị là khi nàng yêu một người, nàng liền sẽ đặt hết tâm tư tình cảm, quá để ý, nên trong mắt không dung được một hạt cát. Tiêu Cửu Thành xác thực có thể làm cho nàng an tâm, có thể ỷ lại, có thể làm cho nàng không cần phải thời thời khắc khắc dựng gai sắc để bảo vệ lấy những gì thuộc về mình.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527171/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.