"Đây là Độc Cô phủ Thiếu phu nhân Tiêu Cửu Thành, đây là sư muội của ta Lục Ngưng Tuyết." Tô Thanh Trầm giới thiệu hai người cho nhau.
"Thiếu phu nhân…" Lục Ngưng Tuyết nhìn thấy Tiêu Cửu Thành là một mỹ nhân cực phẩm như vậy, không khỏi có chút khẩn trương, nhưng là dáng vẻ biểu lộ lại hơi chút chậm chạp lề mề, càng không dám nhìn thẳng vào mỹ nhân. Trực giác của nàng cho thấy thiếu phu nhân vẫn là thiếu nữ chưa trải qua chuyện người lớn, ý thức được mình đang suy nghĩ gì, Lục Ngưng Tuyết lại càng không dám nhìn Tiêu Cửu Thành.
"Lục họa sĩ." Tiêu Cửu Thành có thâm ý nhìn xem Lục Ngưng Tuyết, mỉm cười gọi. Không ngờ Tử Hư tiên sinh, người có thể vẽ ra xuân cung đồ hương diễm như vậy lại là một nữ tử thoạt nhìn thanh thuần thẹn thùng như thế, quả nhiên nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài.
Lục Ngưng Tuyết nhìn xem ánh mắt Tiêu Cửu Thành tràn đầy thâm ý quan sát mình, không hiểu sao có chút thấp thỏm.
"Tô đạo trưởng, có thể để ta nói chuyện riêng với sư muội một chút hay không?" Tiêu Cửu Thành ngữ khí dịu dàng hỏi Tô Thanh Trầm.
Tô Thanh Trầm nhìn qua Tiêu Cửu Thành, lại nhìn sang Lục Ngưng Tuyết một chút, nàng rõ ràng cảm giác được Lục Ngưng Tuyết có chút thấp thỏm, thậm chí trong ánh mắt có ý tứ cầu xin nhìn mình, tựa hồ không muốn cùng Tiêu Cửu Thành ở cùng một chỗ. Nàng biết Lục Ngưng Tuyết rất không quen ở chung với người ngoài, nhưng khí chất Tiêu Cửu Thành lại ưu nhã an nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527124/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.