Thiên Nhã ở lại đạo quán đã vài ngày, một hôm nào đó Lục Ngưng Tuyết bị Tô Thanh Trầm kéo đến hậu viện phơi nắng thì bắt gặp Thiên Nhã đang ở viện tử tản bộ. Mặc dù thị lực nàng không tốt nhưng chỉ dựa vào loáng thoáng hình dáng, Lục Ngưng Tuyết vẫn bị kinh diễm một phen. Quả nhiên đại sư tỷ không có lừa nàng, Độc Cô Thiên Nhã xác thực dáng dấp cao cao, mũi cao thẳng hơn so với người bình thường không nói, ngay cả làn da cũng trắng hơn nhiều. Bề ngoài nàng dường như có pha trộn thêm nét phong tình của Trung Nguyên dị vực, tư thái xinh đẹp đến cực điểm, thực sự rất đặc biệt. Chờ đến khi Độc Cô Thiên Nhã đi đến gần nàng, nàng có thể nhìn thấy rõ ràng hơn thì lại càng kinh diễm. Cho dù gần đây bao nhiêu sắc tâm đều dành hết cho đại sư tỷ, nhưng giờ phút này cảm xúc của nàng vẫn bành trướng như thường, cũng không phải thấy sắc thì phát ra tình ý, mà đơn giản là hưng phấn, nàng cảm thấy đây đích thị là nhân gian tuyệt sắc, Độc Cô Thiên Nhã thật đặc biệt thích hợp để minh họa cho tranh vẽ của nàng. Hơn nưa tính cách Độc Cô Thiên Nhã vốn cao ngạo, phối hợp thêm tướng mạo của nàng, quả thực là tuyệt phối. Lục Ngưng Tuyết bị sắc đẹp của Độc Cô Thiên Nhã rung động đến mức vô cùng kích động, lập tức chạy về phòng nhỏ của mình mài mực, nâng bút vẽ lên.
Mấy đêm gần đây nàng đều ngủ chung với Tô Thanh Trầm, sắc đẹp của Tô Thanh Trầm là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527123/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.