Tiêu Cửu Thành thấy Lục Ngưng Tuyết mặt ủ mày chau, cả người héo hon.
"Ngươi làm sao vậy?" Tiêu Cửu Thành quan sát căn phòng một chút, phát hiện căn phòng vốn chật chội của Lục Ngưng Tuyết đã trống rất nhiều, chẳng lẽ Tô Thanh Trầm dọn đi rồi, khó trách cả người Lục Ngưng Tuyết đều không tốt.
Lục Ngưng Tuyết không đáp, từ lúc Đại sư tỷ dọn đi thì nàng cảm thấy như linh hồn mình cũng bị lấy đi, làm cái gì cũng không nhấc nổi tinh thần, nghĩ đến nàng cùng Đại sư tỷ nay dần xa cách, trong lòng nàng thập phần ảo não, hối hẫn đã nói cho Đại sư tỷ tình cảm của mình.
"Tô Thanh Trầm dọn đi rồi? Có phải nàng đã biết hay không?" Tiêu Cửu Thành thông minh nên lập tức đoán được tám chín phần.
"Ngày ấy ta vẽ bị Đại sư tỷ thấy được, ta liền nói cho Đại sư tỷ ta ái mộ nàng, ngay tối hôm đó Đại sư tỷ liền dọn đi rồi, ngày thường cũng không cùng ta nói chuyện..."
Nguyên lai mấy quyển xuân cùng đồ của Lục Ngưng Tuyết bị bại lộ, khó trách Lục Ngưng Tuyết nhát như chuột lại biểu lộ tâm ý, giống như yên lặng thích một người thật lâu, giữ nó quá lâu, đã nghẹn đến hỏng rồi.
"Lấy họa kia cho ta nhìn xem." Tiêu Cửu Thành vô cùng tò mò bức họa kia của Lục Ngưng Tuyết, không quan tâm vết thương của Lục Ngưng Tuyết còn đang rỉ máu, còn rắc muối lên trên, cũng mặc kệ Lục Ngưng Tuyết có đau hay không.
Tiêu Cửu Thành nhắc đến bức họa đó, ngực Lục Ngưng Tuyết càng khó chịu, nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/527025/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.