Lúc Tiêu Cửu Thành tỉnh lại thì sắc trời đã tối đen, nghĩ đến bản thân bởi vì túng dục mà hôn mê, đối với thể chất nhu nhược của mình thập phần không hài lòng. Bất quá lòng chiếm hữu của Thiên Nhã cũng không phải dạng mãnh liệt bình thường, đừng nói là tới Thanh Phong Quan gặp Lục Ngưng Tuyết, nàng nghĩ Thiên Nhã đại khái ước gì nàng không cần ra khỏi cửa, tuy nhiên Tiêu Cửu Thành cũng không quá ngạc nhiên, bằng không năm đó Thiên Nhã ghen tuông cũng không lộng đến người qua đường đều biết.
"Tỉnh?" Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành nằm sấp trền giường, không biết nghĩ cái gì mà không hề chú ý đến sự tồn tại của mình, điều này làm cho Thiên Nhã có chút không cao hứng.
"Thiên Nhã." Tiêu Cửu Thành mị nhãn hàm xuân nhìn về phía Thiên Nhã, cũng nhẹ nhàng gọi tên Thiên Nhã.
"Vừa rồi ngươi nằm suy nghĩ cái gì?" Thiên Nhã thuận miệng hỏi.
"Nghĩ ngươi." Tiêu Cửu Thành đúng sự thật trả lời nói.
"Miệng ba hoa, vẫn còn nói hoa ngôn xảo ngử." Thiên Nhã hừ lạnh nói, những lời ngon tiếng ngọt này Tiêu Cửu Thành hạ bút thành văn, quá hống nữ nhân thật sự làm người không yên tâm, nhưng không thể phủ nhận trong lòng nàng thật hưởng thụ những lời ngọt ngào này.
"Mọi điều nhân gia nói đều là lời nói thật, ta đang suy nghĩ Thiên Nhã tác cầu vô độ như vậy, nếu như ta bị Thiên Nhã lộng chết trên giường cũng là chuyện vui lớn của nhân sinh." Tiêu Cửu Thành mỉm cười nói.
"Đừng cho là ta nghe không hiểu, ngươi là đang oán hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/527024/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.