Tô Thanh Trầm nhíu mày, nàng không muốn nghĩ lệch đi nhưng tình huống này làm nàng không thể không nghĩ nhiều, nàng nghĩ nàng cần Lục Ngưng Tuyết giải thích, tùy tiện cũng được, nàng nguyện ý tin bất kỳ lời giải thích nào. Tô Thanh Trầm không nói lời nào, chỉ là tâm tình phức tạp đứng một bên đợi Lục Ngưng Tuyết phát hiện ra sự tồn tại của nàng.
Lục Ngưng Tuyết nhìn bức tranh cảm thấy hài lòng mới buông bút, nàng còn không biết mình đã vẽ bao lâu rồi, may mà sư tỷ không đột nhiên trở về, nàng vừa rồi quên khóa cửa. Mới vừa thấy may mắn xong thì đột nhiên cảm giác không thích hợp, theo bản năng quay đầu lại, không nghĩ Đại sư tỷ đã ở phía sau nàng từ lúc nào, cái này làm cho sắc mặt Lục Ngưng Tuyết lập tức trắng như một tờ giấy.
"Đại... sư... tỷ..." Lục Ngưng Tuyết hoảng sợ hét lên khi Tô Thanh Trầm nhìn nàng.
"Bức họa này..." Tô Thanh Trầm muốn hỏi lại thôi, thật sự có chút khó có thể mở miệng.
"Ngươi... nghe... ta giải thích..." Lục Ngưng Tuyết đối mặt Tô Thanh Trầm nhiều năm như vậy, thật vất vả mới không dễ dàng nói lắp nữa, nhưng bây giờ lưỡi giống như bị thắt lại, một chút cũng không lưu loát.
"Hảo, ngươi nói, ta nghe ngươi giải thích." Tô Thanh Trầm ngữ khí cũng không mang nửa điểm chất vấn, hảo nhẫn nại hỏi.
Lục Ngưng Tuyết nhìn Tô Thanh Trầm tư thái ta liền chờ ngươi giải thích, Lục Ngưng Tuyết nhìn xuống tranh mình vẽ, lòng Tư Mã Chiêu rõ như ban ngày, nơi nào còn cần giải thích nữa, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/527021/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.