"Hảo, không họa nữa." Lục Ngưng Tuyết có thể lý giải tâm tình của Tiêu Cửu Thành, chính mình tất nhiên cũng không thích người khác họa Đại sư tỷ, nàng nâng bút họa những nét cuối cùng.
Tiêu Cửu Thành ở một bên chờ cũng không nhàm chán, nàng trực tiếp lật xem những tập tranh khác của Lục Ngưng Tuyết, sơn thủy, đan thanh đều thập phần không tồi, nàng thật sự không nghĩ tới, Thanh Phong Quan thế nhưng cất giấu một cái đại họa sư, Lục Ngưng Tuyết có thể dựa vào nàng họa tác, trở thành đại gia.
"Những họa này, ta đều muốn." Tiêu Cửu Thành là xem một bộ muốn một bộ.
Lục Ngưng Tuyết mặt lộ vẻ khó xử, người này chẳng những muốn chính mình họa xuân cung đồ, ngay cả những họa khác cũng muốn, này thật sự quá phận, tất cả là tâm huyết mười mấy năm qua của nàng.
"Chờ chút nữa, ta để hạ nhân đưa tới một ngàn lượng hoàng kim." Tiêu Cửu Thành nói tiếp, cho dù không có mình, Lục Ngưng Tuyết họa cũng sẽ có ngày tỏa sáng rực rỡ, nhưng không biết ngày đó là ngày nào. Mà chỉ cần bản thân mình mang về trong cung cho mấy cái văn nhân xem xét, giá trị họa của Tử Hư tiên sinh liền tăng gấp trăm lần.
Lục Ngưng Tuyết cứng lưỡi nhìn Tiêu Cửu Thành, Đại sư tỷ nói nàng là khách quý, quả nhiên thực quý, vừa ra tay chính là ngàn lượng hoàng kim, nếu lấy ngàn lượng hoàng kim này cấp Đại sư tỷ, tỷ ấy không cần ưu phiền vì sinh kế của nhiều người tại Thanh Phong Quan nữa.
"Ngươi cấp một bộ mấy lượng bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/527006/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.