"Ta liền tìm Lục Ngưng Tuyết tới đây." Tiêu Cửu Thành đã chỉ mặt gọi tên muốn tìm Lục Ngưng Tuyết nên Tô Thanh Trầm cũng không tiện thoái thác, chỉ để Lục Ngưng Tuyết xứng đồ hẳn là không có gì trở ngại.
"Làm phiền đạo trưởng, ta cùng nhau đi, ta muốn tự mình bái phỏng Lục họa sư." Tiêu Cửu Thành thân thiện nói với Tô Thanh Trầm.
Tiêu Cửu Thành như thế hạ mình hàng quý, Tô Thanh Trầm nghĩ Lục Ngưng Tuyết họa thế mà có thể lọt vào mắt Tiêu Cửu Thành, đại khái là Lục Ngưng Tuyết tiền đồ vô lượng, ngày sau giá trị con người phỏng chừng cũng tăng gấp trăm lần.
Tô Thanh Trầm liền dẫn Tiêu Cửu Thành cùng nhau hồi hậu viện tìm Lục Ngưng Tuyết.
Lúc này Lục Ngưng Tuyết đang trộm họa xuân xung đồ, từ lần trước đem nhầm xuân cung đồ cùng tranh bán cho chủ nợ thì nàng đã lâu không dám họa nó nữa, bởi vì nàng cảm thấy xấu hổ. Cũng may chủ nợ không nhắc tới hay tuyên truyền việc này, hiện giờ đã rời khỏi Thanh Phong Quan nên Lục Ngưng Tuyết mới thời phào nhẹ nhõm. Nàng nhớ tới dung mạo của chủ nợ, thật là mỹ nhân khó gặp, nàng hôm nay hứng khởi liền đem nàng ấy họa vào tranh, họa xong còn không đã ghiền, còn đem nàng ấy họa thành bộ dáng quần áo không chỉnh tề, dù sao dáng người kia cũng là hiếm thấy. Chỉ là nàng vẽ hơn phân nửa thì nghe tiếng gõ cửa, nàng hoảng hốt nhanh chóng đem họa nhét vào gầm giường, sau đó thần sắc có chút hoảng loạn đi mở cửa
Lục Ngưng Tuyết thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/527005/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.