Tiêu Cửu Thành thổi nguội đồ ăn rồi đưa đến bên miệng, Thiên Nhã có chút thẹn thùng mở miệng húp vào, thức ăn mềm trơn ngon miệng, căn bản cũng không cần nhai liền nuốt vào. Có lẽ do lâu quá không ăn gì, Thiên Nhã cảm thấy món ăn dị thường mỹ vị.
- Nàng lâu rồi chưa ăn, đừng ăn quá nhiều, tránh cho dạ dày không thể tiêu hóa. – Thiên Nhã vẫn chưa ăn thỏa nhưng Tiêu Cửu Thành chỉ đút một chén nhỏ rồi lại đỡ Thiên Nhã nằm lại trên giường.
Cũng may Thiên Nhã không phải người háo ăn, Tiêu Cửu Thành không đút tiếp nàng cũng không ăn nữa. Cho Thiên Nhã ăn xong Tiêu Cửu Thành cũng lấy một phần rồi ưu nhã ngồi ăn.
- Ta và ngươi thân thiết lắm sao? – Thiên Nhã ăn xong nhàm chán nằm trên giường lại bắt đầu hỏi.
Tiêu Cửu Thành vừa ăn được vài muỗng lại ngưng tay, nàng làm sao nguyện ý để Thiên Nhã biết nàng ấy từng cỡ nào hận thù mình, vừa nghĩ đến bản thân phải nói dối Thiên Nhã lại thấy thêm phần chột dạ, dự cảm cho nàng biết bản thân sẽ ngày càng nói dối Thiên Nhã nhiều hơn, ngày thành vua bịp sẽ không xa nữa.
- Ừm, rất thân. – Tiêu Cửu Thành che giấu lương tâm trả lời.
- Thật sao? – Thiên Nhã kì thật rất khó tưởng tượng mười bảy năm qua xảy ra chuyện gì, bản thân mình có thay đổi lớn đến vậy sao, có thể cùng nữ nhân khác vô cùng thân thiết.
Người nói dối bao giờ cũng có mấy phần lo lắng, cho dù là Tiêu Cửu Thành trong triều hô mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/526968/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.