Tiêu Cửu Thành nghĩ thầm, Trương Đạo Phàm hẳn là vì dị tượng ở kinh thành mà đến.
- Thiên Nhã, nàng nằm nghỉ ngơi đi, ta đi một lát sẽ trở lại. – lời này của Tiêu Cửu Thành dành cho Thiên Nhã đặc biệt ấm áp, sợ Thiên Nhã phải chờ mình quá lâu, nàng hiểu rõ Thiên Nhã hiện đang cảm thấy rất bất lực, đổi lại bất luận là ai nếu rơi vào tình huống này làm sao có thể thản nhiên đối mặt, biết được giờ đây bản thân là người duy nhất Thiên Nhã có thể nhờ cậy, Tiêu Cửu Thành có chút mãn nguyện nhưng đồng thời cũng biết được loại cảm giác này chính là tư dục của bản thân, thứ nếu có được dựa trên thống khổ của Thiên Nhã hẳn là không nên có.
- Ừm – Thiên Nhã thật không muốn Tiêu Cửu Thành rời đi, bởi trong nội tâm nàng còn quá nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng nàng cùng Tiêu Cửu Thành không phải quá quen thuộc, thế nên không thể tùy hứng mở miệng lưu nàng ấy lại.
- Nàng nghỉ ngơi thật tốt đi, ta rất mau sẽ quay về. – Tiêu Cửu Thành lần nữa dặn dò.
Mặc dù việc Tiêu Cửu Thành lặp lại lời vừa nói có chút dư thừa nhưng không thể phủ nhận hành động này của nàng phần nào giúp Thiên Nhã thêm an tâm, thêm phần tin cậy nữ nhân dịu dàng trước mặt này.
Kì thật Tiêu Cửu Thành có thể gọi người đến bồi Thiên Nhã, so với để Thiên Nhã một mình vẫn tốt hơn, nhưng Tiêu Cửu Thành lại có lòng ham chiếm hữu rất lớn với Thiên Nhã, nàng không chút nào hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/526966/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.