Hôm nay Lệ Quân lại đến chơi, trò chuyện cùng Nhất Dạ, sẵn mang thêm một thông tin sốt dẻo.
“Cô có biết là hôm qua ta phát hiện ra chuyện gì không?” Lệ Quân ra vẻ nghiêm trọng.
Nhất Dạ thản nhiên: “Là chuyện gì ghê gớm vậy?”
“Chuyện là tối hôm qua ta đã lượn một vòng quanh các cung để tìm chút linh lực… Ta thề là không ảnh hưởng gì đến tính mạng họ đâu nhé… Chỉ suy giảm thể lực chút ít thôi… Hihi.”
“Cô đến chỉ để kể cái chuyện xấu xa này đó à…” - Nàng cau mày không hài lòng.
“Nghe ta nói hết đã… khi lướt ngang tẩm điện của Tử Yên thấy ả đang săm soi một mảnh ngọc kỳ lân màu đỏ, ánh mắt gian tà đang nói gì đó với cung nữ. Ta đoán là họ đang bày mưu gì đấy nên đã dùng thuật nghe được cuộc nói chuyện. Phát hiện ra mảnh ngọc đó chính là vật mà tên Diệp Lãnh kia để lại cho cô lúc cô cứu hắn ở chiến trường, không hiểu sao lại vào tay ả, nên Diệp Lãnh lúc đó đã phần nào nhận định Tử Yên là người cứu hắn nên ả mới được sự ưu ái từ tên cẩu hoàng đế kia đó!” - Nói rồi Lệ Quân nhìn nàng với vẻ suy tư khựng lại một lát rồi tiếp lời: “Ta thấy ả vuốt ve miếng ngọc rồi nói rằng gì mà… mảnh ngọc này chính là bùa hộ mạng của ả, là bí quyết nắm giữ trái tim của chàng… Hừ! Ta nghe thật không thấm nổi, chẳng qua là cướp đoạt số phận của người khác thì đúng hơn. Nhất Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-ho-ly-nhat-da-yeu/3427853/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.