Những ngày sau đó, Nhất Dạ và Tuyết Kỳ (trong thân phận Lệ Quân) cứ luôn dính nhau như hình với bóng, nàng cũng vì thế mà tinh thần đã phất lên không ít.
Một buổi tối trăng tròn, Nhất Dạ nổi hứng rủ rê Lệ Quân lên mái nhà uống rượu ngắm trăng, bên cạnh là một nải túi những vò rượu hoa đào mà Tuyết Kỳ trước đây đã mang tới cho nàng.
“Từ lúc tạm chia tay cô đến giờ, ta thật không nghĩ sẽ lại được cùng cô uống rượu ngắm trăng thế này.” - Nhất Dạ cười nói vui vẻ hướng mắt nhìn lên ánh trăng trên bầu trời đêm.
“Còn không phải do cô háo sắc quên mất người bằng hữu này sao, mau mà sống hết đời của mình để còn về tu luyện…” cô tỏ vẻ chán chường.
Nhất Dạ cười trừ một tiếng rồi nâng vò rượu đang cầm trên tay đưa về hướng Lệ Quân.
“Hì hì… ta tự phạt ta nhé!”
Chưa đợi Lệ Quân cạn bình thì nàng lại thu vò rượu về mà uống. Cô ta nhíu mày chán chả thèm nói, tự mình cạn lấy rồi ngã người về phía sau nằm dài ra ngó nhìn lên ánh trăng kế bên là bóng lưng của Nhất Dạ.
Lệ Quân nhìn nàng mà lòng tràn đầy tâm sự: "Sao cô cứ phải cố chấp với tên Diệp Lãnh kia thế… Chọn sống vui vẻ an nhàn bên Tuyết kỳ ta chẳng phải tốt hơn sao. Sự chấp niệm của ta dành cho cô còn lớn hơn cả tình yêu cô dành cho hắn, Tiểu Dạ à…rồi sẽ đến lúc cô nhận ra là trên thế gian này chỉ có Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-ho-ly-nhat-da-yeu/3420579/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.