Thiếu chút nữa là đã sinh ly tử biệt, Tả An Chi làm sao có thể cự tuyệtyêu cầu của hắn. Nàng lại sợ nếu giãy dụa sẽ chạm phải vết thương, vìthể chỉ dám nhẹ nhàng đặt tay lên vai hắn, mặc hắn không ngừng cắn mútcổ mình.
Con ngươi Đông Phương Bất Bại giống như bùng cháy, đôimôi nóng bỏng cũng hấp tấp tuần tra khắp người nàng. Từ đôi lông màythanh tú đến ánh mắt sáng người, lại hôn lên da thịt mềm mại ngát hương, tiếp theo chậm rãi di chuyển xuống, không ngừng tạo ra hôn ngân trênlàn da trắng như gốm sứ của nàng. Tay hắn cũng không nhàn rỗi, khôngngừng xoa bóp vuốt ve trước ngực nàng, mang đến một chút đau đớn, nhưngnhiều hơn là khoái cảm tê dại xa lạ. Tay hắn di chuyển đến đâu, quần áocủa nàng rơi tới đó. Hắn kề sát vào da thịt trần trụi của nàng, ánh mắtnhìn nàng chăm chú si mê.
Nơi này không có ai khác, chỉ có nàng. Tả An Chi mặc dù biết chuyện này, cũng muốn nồng nhiệt đáp lại hắn,nhưng nàng lại không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có thể ngơ ngácnhìn Đông Phương Bất Bại, trong miệng không ngừng kêu lên:“Chàng…Chàng.” Lại sợ bị người khác nghe được, cho nên nàng vội cắn môinhịn xuống. Thì ra, thừa lúc nàng không chú ý, ngón tay lạnh lẽo thondài của hắn đã lén lút chạm tới nơi mềm mại bí ẩn kia, nhẹ nhàng vỗ vềtrêu chọc.
“An An, để ta đi vào được không? Ta thật sự rất khóchịu.” Dục vọng nóng rực của hắn chạm vào người nàng, nhưng Đông PhươngBất Bại không dám tiếp tục, chỉ ồ ồ thở dốc bên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614396/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.