Tả An Chi và Đông Phương Bất Bại nói nói cười cười, tựa như vừa rồichuyện gì cũng không xảy ra, sau đó cùng nhau đi vào một cửa hàng may.
Cửa hàng này không giống các cửa hàng khác. Nhà khác biển hiệu đều treongoài cửa, nhưng nó lại treo biển hiệu ở bên trong. Tả An Chi bước vào,sau đó nhìn lên bức tường đối diện cửa, liền thấy một bức trướng, khôngthêu hoa mà thêu bảy chữ rồng bay phượng múa “Tiệm may đường làm quanrộng mở.” Nền may đen, chữ thêu kim tuyến, trông rất bắt mắt.
Trong cửa hàng trồng mấy chậu trúc cảnh, trên tường treo tranh thủy mặc, vảidệt thì được xếp chỉnh tề thành từng quầy. Bố trí quả thực là lịch sựtao nhã. Tả An Chi đang nhìn quanh, đã thấy một nữ tử còn trẻ tiến lại,cười nói: “Ta gọi là Lộ Nhân Tỉ, là chủ tiệm may này, cô nương đến đâylà may quần áo sao?”
Tả An Chi thấy nàng nói năng ôn nhu, cử chỉ cũng nhẹ nhàng, thong thả, liền nảy sinh hảo cảm, sau đó nhấc chân đitheo nàng chọn chất liệu vải để may quần áo. Đông Phương Bất Bại thấyvậy, ho khan một tiếng, thành công làm Tả An Chi không dám đi nữa. Sauđó, hắn đến bên cạnh nàng, thân mật nắm tay nàng, nói: “Mang hết nhữnggì đắt nhất trong cửa hàng ngươi ra đây.”
Lộ Nhân Tỉ vội gậtđầu, sau đó cùng một tiểu cô nương khác trong nhà ôm mấy chục cuộn vảidệt ra cho bọn họ chọn. Đông Phương Bất Bại nhìn thoáng qua, lại nói:“Mỗi loại vải làm một bộ để Tả cô nương mặc tạm trước. Sau này ta sẽ đưa cô nương đi làm quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614366/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.