Editor: Gấu Gầy
"Vậy là, anh không cẩn thận lái xe tông vào đuôi xe của em, để trả thù, em đã tìm người đụng vào xe anh theo cách tương tự?"
Cà ri thơm ngon, ngửi lâu cũng sẽ thấy quá nồng. Tường vi kiều diễm màu sâm panh, cành lá dưới ánh đèn lại tạo ra bóng đen quỷ dị.
Căn phòng cực kỳ yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai người một nhẹ một sâu.
Phàn Tiêu lấy một điếu thuốc cắn giữa răng, lại bực bội bỏ ra, kẹp giữa đầu ngón tay, máu tươi từng giọt thấm vào điếu thuốc.
"Quả nhiên giấc mơ rồi sẽ tỉnh." Hắn cười tự giễu, nhìn về phía Du Thư Lãng, "Lúc đó em tìm người đụng anh, là muốn trả thù."
Điếu thuốc bị máu nhuộm đỏ lại một lần nữa được cắn vào miệng, có thể thấy sự run rẩy nhẹ ở đầu điếu thuốc: "Em làm việc xấu nhiều đến mức chính mình cũng không nhớ rõ, cứ tưởng rằng sóng gió đã qua đi, có thể yên tâm ở bên cạnh anh."
Phàn Tiêu chưa bao giờ cảm thấy có khoảnh khắc nào lạnh lẽo như vậy, cảm giác lạnh lẽo từ tận đáy lòng lan ra đến ngón tay, gần như không kiểm soát được mà run rẩy.
Ngón tay lạnh ngắt bỗng nhiên ấm áp, bàn tay bị thương của Phàn Tiêu được người ta nắm lấy.
Du Thư Lãng lại nâng bàn tay đó lên, rút ra một tờ giấy lau sạch máu trên tay. Anh cụp mắt, không mang theo bất kỳ sắc thái tình cảm nào hỏi: "Suy nghĩ cho kỹ, còn điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-tu-dien/3375452/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.