Nơi Phạm Đặc bước chân vào quân đội nằm ở chỗ này, hắn luôn luôn thành thật, nhóm quân nhân hàng năm đóng quân ở địa phương này, đương nhiên luôn thích lấy tân binh làm niềm vui.
Khi Mạc Vân Quả tìm được Phạm Đặc, hắn mới vừa bị những bưng lính cũ trêu chọc, trên người quần ái bị lột gần hết, chỉ còn lại một út miễn cưỡng che khuất bộ vị quan trọng.
Càng quan trọng hơn là, ngoại trừ quang não, những người đó cũng không cho hắn giữ lại cái gì.
Lượng cơm của Phạm Đặc rất nhiều, khi đi vào quân đội, hắn cũng không đặc biệt kén chọn gì, hiện giờ điểm tích lũy cũng bị đám người cũ cướp đi, hắn lại ăn đủ no.
Tuy rằng ở trong quân đội, nhưng dịch dinh dưỡng vẫn phải mua bằng điểm tích lũy.
Khi Phạm Đặc nhìn thấy Mạc Vân Quả, biểu hiện của gắn cực kỳ kinh ngạc.
Bởi vì ở vùng biên giới này, ngoại trừ quân y, rất ít khi thấy phụ nữ xuất hiện.
Mà ở trên tinh giới này phụ nữ làm quân y cũng đếm trên đầu ngón tay, tất cả đều được bảo về rất nghiêm ngặt, cũng không phải loại tân binh mới như Phạm Đặc có thể nhìn thấy.
Mạc Vân Quả nhìn vẻ mặt ngốc lăng của Phạm Đặc, xoa xoa huyệt thái dương.
“Đứng lên đi, đi về trước.”
Đãi ngộ trong quân đội cũng không kém, út nhất Phạm Đặc không phải cùng người khác ở chung kí túc xá, dù sao cũng là một tinh cầu to như vậy, chỉ có đám người quân nhân bọn họ, có thể nói là rộng mênh mông.
Quân đội cho mỗi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1010087/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.