Chương trước
Chương sau
Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp tỏ vẻ không vui, diễn tình cảm mãnh liệt đã không có thần mã, thật uể oải thật mất mát thật thương tâm.
Tuy rằng có tiểu Quả Quả ở đây, nhưng mà…… (chống ngón tay ??) vẫn muốn nhìn tình cảm mãnh liệt……
Mạc Vân Quả cũng không biết tâm tư của đám người trong phòng phát sóng trực tiếp, sau khi cô rời đi phòng bệnh, vẫn luôn rèn luyện, ừm…… Cơ bụng tám múi còn chưa có đâu!
Bên kia, Mạc Du cùng Tần Nhu giải trừ hiểu lầm, tuy rằng Mạc Du còn chưa khôi phục ký ức, nhưng tất cả đều phát triển theo hương tốt.
Tần Nhu chuyển bé tới điều trị ở bệnh viện tốt nhất, bệnh của bé cũng có chuyển biến tốt đẹp.
Hơn nữa đứa bé cũng biết mẹ mình là ai, càng thêm vui vẻ.
Nhưng có một điểm không tốt đó là, đôi khi Mạc Du quá lạnh nhạt, làm bé có chút sợ cô ất, ngược lại càng bám Tần Nhu hơn, cũng làm người nào đó thật ghen.
Ngày tháng trôi qua, Mạc Vân Quả vẫn luôn kiên trì rèn luyện, ừm…… Co bụng tám múi có bốn múi!
Sau đó Mạc Du mới nhớ ra một ít việc, cô ấy đang nhận ra tâm ý của mình, còn về Tần Nhu, trong quá trình Mạc Du không ngừng khuyên nhủ cũng chậm rãi cởi bỏ được khúc mắc của mình.
Tất cả đều phát triển theo hướng tốt, Mạc Du cùng Tần Nhu thương lượng một chút, tính toán cử hành hôn lễ.
Hôn lễ rất nhiều công việc làm hai người vội túi bụi, cũng ngay lúc này, Mạc Vân Quả cuối cùng cũng luyện ra cơ bụng tám múi.
Cái này cũng có nghĩa là cô sắp rời khỏi thế giới này.
Mạc Du đã không còn yêu cầu cô cái gì, cho nên luyện ra cơ bụng tám múi chính là nhiệm vụ mấu chốt.
Mạc Vân Quả biết, sau khi mình rời khỏi thế giới này, nguyên chủ cũng không về được.
Trước khi cô bám vào thân thể này, nguyên chủ cũng đã tử vong.
Sau khi sắp rời đi, Mạc Vân Quả viết một phong thơ đặt ở trong phòng.
Sau khi cô viết xong, Mạc Vân Quả tìm một cái núi sâu rừng già, lẳng lặng rời khỏi thế giới này.
Chờ đến Mạc Du phát hiện ra bức thư kia, cũng chỉ sẽ cho rằng cô ra ngoài du lịch đi.
Chỉ nhưng một chuyến du lịch này, có khả năng là vĩnh viễn.
Ở thời điểm Mạc Vân Quả thoát ly thế giới, phòng phát sóng trực tiếp một mảnh vui mừng, tiểu Quả Quả nhà mình vậy mà không cần bọn họ nhắc nhở làm ra hành động nhân tính hóa như vậy, quả thật đáng mừng có được hay không!
Mà ở một tinh cầu khác gần như hoang vu, Diệp Hành cùng một người đàn ông nhìn một màn này, khóe miệng đều là tươi cười vui mừng.
Tiểu Quả Quả của bọn họ, cuối cùng cũng chậm rãi trưởng thành……
Nếu là Mạc Vân Quả ở đây, cô nhất định có thể nhận ra, người đàn ông này chính là Hiên Viên Mặc, mà tên thật của anh, cũng có tên giống tên Hiên Viên Mặc này, chỉ khác một chữ mà thôi.
Hiên Viên Tu, là tên thật của anh, chỉ đáng tiếc là, Mạc Vân Quả đến bây giờ, vẫn như cũ không nhớ ra tên của anh.
“Những tên đó gia hỏa lại không thành thật.” Diệp Hành nói với Hiên Viên Tu.
“Ừm.” Hiên Viên Tu sắc mặt vẫn như cũ tái nhợt, ngược lại đôi môi lại đỏ hồng có chút không hợp.
“Thân Thân trưởng thành.” Hiên Viên Tu vươn tay, giống như muốn đụng vào Mạc Vân Quả, lại chỉ có thể sờ đến một mảnh không khí.
Diệp Hành than nhẹ một hơi nói: “Đúng vậy, trưởng thành.”
“Phòng phát sóng trực tiếp hẳn là sắp lên tới cấp mười.” Hiên Viên Tu nói như thế.
Diệp Hành nghĩ nghĩ nói: “Ừm, qua vài thế giới nữa là có thể thăng cấp.”
“Đến lúc đó……” Hiên Viên Tu nói tới đây tạm dừng một chút.
“Đến lúc đó, tiểu Quả Quả phòng phát sóng trực tiếp nhất định sẽ bại lộ trước mặt những chấp pháp giả đó.” Diệp Hành nói tiếp, “Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Hiên Viên Tu không trả lời Diệp Hành, chỉ đem tay duỗi thêm về phía trước, giống như như vậy, anh có thể gần Thân Thân thêm một chút……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.