Mọi người trầm mặc, Hoa Hoan nhìn trái nhìn phải, cuối cùng khó xử nói: “Chúng tôi không phải không tin cô, chỉ là……” Quá nhiều trùng hợp xuất hiện, muốn người khác không nghi ngờ cũng khó.
“À.” Mạc Vân Quả lên tiếng, không giải thích cái gì.
“Oa dựa! Này TM cũng có thể?”
“Ô ô ô…… Tiểu Quả Quả bị oan uổng!”
“Cho nên nói, hiện tại là loại phát triển gì?”
“Chẳng lẽ tiểu Quả Quả nhà ta bị chơi một vố như vật?”
“Tiểu Quả Quả, chúng ta hiện tại làm sao bây giờ?”
“Hoảng cái gì! Xem tiểu Quả Quả nhà ta! Tiểu Quả Quả nhất định có thể hoàn mỹ giải quyết!”
Mạc Vân Quả:……
“Cho nên các người hiện tại muốn làm cái gì?” Mạc Vân Quả nhìn bọn họ hỏi.
Lần này, đổi lại thành đám người Long Uy khó xử.
“Cho dù tôi là hung thủ, các người cũng không có chứng cứ, không phải sao?” Mạc Vân Quả còn nói thêm.
Mọi người:……
“Sắp đến Tết Trung Thu.” Trần Kha ở một bên nhàn nhạt nói.
Mạc Vân Quả nhìn anh ta một cái, nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.
Trần Kha trong mắt xẹt qua một tia ý cười, không nói nữa.
Sau đó đám người Long Uy ra ngoài, chỉ để lại một mình Hoa Hoan ở lại với cô.
Hoa Hoan nói cho Mạc Vân Quả, tối hôm qua Trần Kha cùng bọn họ họp suốt đêm, chỉ ra đủ điểm khác thường của cô, tuy rằng không thẳng thắn nói cô là hung thủ, nhưng ý ám chỉ kia cũng không khác biệt.
Đương nhiên, tất cả là do Mạc Vân Quả thôi miên Hoa Hoan, để cô ấy nói cho cô.
Hai ngày tiếp theo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009979/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.