Thân thể hắn ta bị một thân gỗ chống, cả người hắn ta quỳ trên mặt đất, đầu cúi xuống, tình trạng thân thể vẫn y như mấy người trước, đều bị mổ bụng.
Mà bởi vì nguyên nhân tư tế, máu Vương Ngũ chạy xuống đầy mặt đá, nhiễm đỏ cả một vùng, nhìn qua cực kỳ kinh khủng.
Sắc mặt Long Uy âm trầm, hắn để Trần Kha đỡ thi thể Vương Ngũ xuống, sau đó trầm giọng nói: “Chuyện này tạm thời không cần nói cho những người khác.”
Trần Kha gật đầu, sau đó bắt đầu công việc.
Mạc Vân Quả cẩn thận quan sát thi thể, không có phát hiện gì lớn.
Cô đi xung quanh đài cao này, ngoại trừ con sư tử ra không có một đồ gì khác, thậm chí ngay cả cỏ dại cũng không có.
Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, không có cỏ dại, nhue vậy nói lên nơi này thường xuyên có người dọn dẹp.
Mạc Vân Quả cảm thấy suy đoán lúc trước của mình lại được chứng thực một lần nữa, ngoại trừ người của trấn Lâm Sương, ai lại đi tới nơi này dọn dẹp?
Sau khi xử lý thi thể Vương Ngũ xong, bọn họ quay lại nơi ở tạm thời.
Long Uy triệu tập mọi người bắt đầu một cuộc hộ ngắn, thật ra nội dung cũng không có gì lớn, chỉ dặn df mọi người phải bảo vệ bản thân cho tốt, nơi này thật sự cổ quái linh tinh.
Cứ như vậy, một ngày lại trôi qua, cách đại điển trung thu hai ngày.
Ban đêm, Mạc Vân Quả cùng đám người trong phòng phát sóng trực tiếp thảo luận điều tra.
Mà lúc này cửa phòng cô có người gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009977/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.