Edit: Linhlady
Cậu dám khẳng định, cái nút thắt thật nhỉ này tuyệt đối không phải cậu làm ra.
Mạc Vân Quả thẳng eo, cởi bao tay ra quay sang nói với Nhạc Sơn.
“Nhìn xem các thi thể khác có không.” Mạc Vân Quả nói.
Nhạc Sơn gật đầu, sau đó đi xem thi thể khác.
Ước chừng mười phút sau, cậu trở về sắc mặt trầm trọng nhìn Mạc Vân Quả gật đầu nói: “Có vài thi thể thời gian quá dài, không phát hiện được, nhưng các thi thể gàn đây đều có vết thưng như vậy.”
“Miệng vết thương quá nhỏ, không không để ý, căn bản không phát hiện ra được.”
Mạc Vân Quả gật đầu nói: “Miệng vết thương sau khi nạn nhân tử xong mới tạo ra."
Nhạc Sơn đồng ý gật đầu, “Chính xác là như thế, bằng không chúng ta không có khảng năng không phát hiện được.”
“Tôi điều tra tư liệu về trấn Lâm Sương, mười lăm năm trước trong đại điển trung thu xuất hiện hỗn loạn, nguyên nhân hỗn loạn không biết, chỉ biết sau cuộc hỗn loạn kia người bản địa trấn Lâm Sương cực kỳ bài xích người bên ngoài.”
Đồng tử của Nhạc Sơn hơi co lại, trầm giọng nói: “Ý của cô là, khởi điểm của án liên hoàn này, có quan hệ với trận hỗn loạn kia?”
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Không xác định, nhưng đây cũng là một hướng điều tra.”
“Nếu thật sự như cô nói, vậy thì án liên hoàn này sẽ phải định nghĩa lại một lần nữa.” Nhạc Sơn nói tiếp.
Mạc Vân Quả gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.
“Bọn họ có lẽ sắp đã trở lại, chúng ta đi xem bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009971/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.