Edit: Linhlady
Lãnh Ngạo hơi hơi cong khóe môi, nhìn qua giống như rất vui vẻ.
“Đương nhiên, con gái ngoan cũng nên chú ý một chút nhé.”
Hắn cong lưng nhặt vỏ chuối kia lên, cho dù là đã là trái cây ăn xong, vỏ chuối này vẫn tản ra một cổ thanh hương.
Tia sáng trong mắt Lãnh Ngạo càng lấp lánh hơn, nhưng hắn vẫn như cũ không nói lời nào.
Có cái này, hắn tin tưởng nhất định sẽ điều tra được rõ ràng.
“Con gái ngoan, lần sau ăn chuối cũng không nên vứt lung tung, nếu không……”
Mặc dù Lãnh Ngạo không nói xong câu kia, nhưng ai cũng hiểu được nghiêm trọng trong câu nói đó.
Lãnh Ngạo cứ như vậy cầm vỏ chuối đi khỏi đây, Mạc Vân Quả cũng không tiễn hắn thêm, vẫn luôn đứng đó nhìn theo bóng dáng kia, cho đến khi khuấn tầm mắt.
Chờ đến khi Lãnh Ngạo đi khỏi, Mạc Vân Quả đóng cửa lại, ngồi xổm xuống sờ sờ chỗ để vỏ chuối vừa rồi.
Có chút nhão dính dính.
“Ta vừa rồi cho rằng Lãnh Ngạo muốn đánh tiểu Quả Quả một trận đấy!”
“Ta cảm thấy cái tên Lãnh Ngạo kia khá lợi hại, đã ngã thành như thế rồi, mà còn có thể mặt không sắc uy hiếp người khác!”
“Hừ! Ta cũng phục độ giả vờ của hắn ta!”
“Bất quá tiểu Quả Quả cũng lợi hại, vậy mà lại có thể qua mặt hắn ném vỏ chuối xuống đất ha ha ha!”
“Nội tâm tiểu Quả Quả: Kiêu ngạo!”
“Ha ha ha! Tiểu Quả Quả có phải đang vụng trộm cười hay không?”
“Lãnh Ngạo cũng thật ngốc, hắn đi cũng không nhìn đường sao?”
“Lời của lầu trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009919/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.