Edit: Linhlady
Đối với một loạt bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, Mạc Vân Quả cũng chỉ nhìn xem, không nhiều lời xem vào.
Lúc này, Lãnh Ngạo vừa lúc về đến nhà, hắn gõ gõ cửa phòng Mạc Vân Quả, hình như muốn nói chuyên với cô.
Mạc Vân Quả mở cửa nhìn Lãnh Ngạo cao hơn cô một cái đầu, nghiêng người, để hắn có thể vào trong phòng.
Lãnh Ngạo cũng không khách khí, trực tiếp đi vào phòng, tìm cái ghế dựa ngồi xuống.
Hắn ngồi xuống xong, liền gõ gõ bên cạnh ghế dựa.
“Con gái ngoan à……”
Hắn làm như cảm thán nói, nếu xem nhẹ đến trong giọng nói của hắn không chút để ý kia, người này đúng là người cha tốt.
Mạc Vân Quả gật gật đầu, đóng cửa lại, cũng tìm ghế dựa ngồi xuống.
Lãnh Ngạo gõ gõ ghế dựa, ngón tay thủ sẵn trên ghế dựa phát ra thanh âm thanh thúy, rất là dễ nghe.
Biểu cảm của Lãnh Ngạo luôn nhàn nhạt, giống như vĩnh viễn đều như vậy, khiến người khác không thấy được biểu cảm chân thật của hắn.
“Từ nao giờ cô lại có quan hệ tốt với Mạc Dung như vậy?” Lãnh Ngạo mở miệng hỏi, hắn trước sau đều nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, giống như muốn nhìn thấu cái gì đó.
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Không tốt.”
Lãnh Ngạo hơi hơi cong cong khóe môi, thoạt nhìn có chút sung sướng.
“Phải không?”
Hắn lại nhàn nhạt hỏi, cũng không biết là đang hỏi chính mình hay là đang hỏi Mạc Vân Quả.
“Ừ.” Mạc Vân Quả lên tiếng.
Mạc Vân Quả hơi hơi cúi đầu, cô không nhìn chằm chằm Lãnh Ngạo, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009918/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.