Edit: Linhlady
Lời nói còn chưa nói xong, đã bị Mạc Vân Quả đánh gãy.
“Đúng vậy.” Mạc Vân Quả mười phần nghiêm túc trả lời lại.
“Cái…… Cái gì?” Trong lúc nhất thời Lăng Khanh An không kịp phản ứng lại.
Mạc Vân Quả không ngại bồi thêm câu giải thích: “Tiền đều bị người đàn ông kia tiêu hết.”
Lăng Khanh An:……
“ Người đàn ông kia tiêu thật nhiều thật nhiều tiền, cho nên ta không có tiền.”
Mạc Vân Quả lại tiếp tục nói.
Lăng Khanh An tiếp tục trầm mặc, hắn suy nghĩ, xem xét xem Mạc Vân Quả nói thật hay giả.
Lăng Khanh An biết, vì theo đuổi gã đàn ông kia, Mạc Vân Quả đã dùng mọi cách lấy lòng, hình như đã mua rất nhiều thứ tốt, chỉ là ngày thường hắn không hay để ý, cho nên không biết cô mua những thứ gì.
Hiện giờ vừa nói Mạc Vân Quả như vậy, Lăng Khanh An liền có chút hoài nghi, chẳng lẽ, thật sự không có tiền?
“Có hoá đơn không?”
Lăng Khanh An thu hồi lại dáng vẻ đáng thương vừa rồi, ngược lại bình tĩnh hỏi thêm.
Mạc Vân Quả hồi tưởng một chút, gật đầu, sau đó đứng lên đi vào phòng mình.
Ước chừng ba phút sau, Mạc Vân Quả cầm một cái hộp ra, bên trong đủ loại hoá đơn lớn lớn bé bé.
M
ạc Vân Quả đem hộp đưa cho Lăng Khanh An, ý bảo hắn lật xem.
Lăng Khanh An tiếp nhận hộp, mở ra vừa thấy, ha hả!
“Mẹ, còn…… Thật hào phóng a……”Lăng Khanh An gần như nghiến răng nghiến lợi nói.
Cùng lúc đó, Mạc Vân Quả nghe được giọng nói Đoàn Tử nhắc nhở.
“Đinh! Tiến độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009781/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.