Edit: Linhlady
Khúc Viêm im lặng nhìn chằm chằm vào Mạc Vân Quả cách đó không xa, trong ánh mắt có sự kích động.
Mạc Vân Quả giống như nghĩ Khúc Viêm sẽ không trả lời mình, nửa cúi đầu, nhìn thoáng qua nội dung phòng phát sóng trực tiếp.
“Di? Tiểu Quả Quả sao lại hỏi trực tiếp như thế?”
“Nói như vậy, sẽ bị người đàn ông kia phát hiện đi?”
“ Ừm…… Hắn sẽ không làm gì tiểu Quả Quả nhà ta chứ?”
“Hẳn là…… Sẽ không…… Đi……”
“Tiểu Quả Quả, sao đột nhiên ngươi lại hỏi vấn đề này?”
“Đúng vậy, không phải nói nên quan sát đã sao?”
Mạc Vân Quả chỉ nhìn thoáng qua, sau đó không tiếp tục xem nội dung nữa.
Cô lại ngẩng đầu, tóc mái hơi dài che khuất khuôn mặt cô, nhìn qua có vài phần dọa người.
Khúc Viêm nhấp nhấp môi, thân thể căng chặt, không biết vì sao, hắn lại cảm thấy, câu nói tiếp theo của tiểu Quả Quả, sẽ vượt quá phạm vi nhận thức của hắn.
Mạc Vân Quả nâng tay lên, gạt tóc mái của mình sang một bên.
“Diệp Hành.”
Môi mỏng của Mạc Vân Quả hé mở, nhẹ nhàng hộc ra hai chữ này.
“Đã lâu không gặp.”
Mạc Vân Quả lại tiếp tục nói một câu, làm thân mình Khúc Viêm càng thêm căng chặt, hắn nắm chặt hai tay, giống như đang đè nén cảm xúc nào đó.
“Em đang nói cái gì?” Khúc Viêm miễn cưỡng cười một tiếng hỏi lại.
Ánh mắt Mạc Vân Quả vẫn nhìn thẳng vào Khúc Viêm, còn nói thêm: “Diệp Hành.” Có lẽ ngữ khí Mạc Vân Quả quá mức chắc chắn, có lẽ là ánh mắt của cô quá mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009764/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.