Edit: Linhlady
Sau khi nói xong, màn hình lại giật giật vài cái, sau đó biến mất.
Khúc Viêm nhíu nhíu mày, nếu như hắn không nhìn nhầm, thù hình như ở khoé miệng người đàn ông kia đã có vết máu.
Khúc Viêm không biết được người đánh vỡ phép tắc thời không sẽ phải chịu trừng phạt gì, hắn theo bản năng sờ vòng tay màu bạc ở cỗ tay, khẽ thở dài một hơi.
Tiểu Quả Quả, ngươi có biết, chúng ta…… Đều đang đợi ngươi lớn lên……
Đêm dần dần khuya, Khúc Viêm lại không có cách nào ngủ được, hắn nằm ở trên giường, không biết suy nghĩ cái gì.
Ánh trăng thanh lãnh xuyên qua cửa sổ chiếu vào trên người hắn, chỉ có đôi mắt kia, cơ trí tinh quang.
Ngày hôm sau, Mạc Vân Quả rửa mặt chọn một bộ váy, lần này cô mặc một chiếc váy màu đỏ.
Thật ra, Mạc Vân Quả một chút cũng không thích hợp với màu đỏ rực, màu đỏ rực sẽ thích hợp với người gợi cảm yêu dã hơn, mà Mạc Vân Quả lại mang một khuôn mặt lạnh nhạt, xem ra thích hợp với màu sắc lạnh, trang nhã hơn.
Bất quá, nhìn vào dáng người của Mạc Vân Quả, dáng vẻ thiếu nữ, nhan sắc cũng thích hợp với khí chất của cô, ngược lại lại có dáng vẻ tương phản manh.
Tuy rằng Mạc Vân Quả không hề hợp với màu đỏ, nhưng may dáng người cô cao, mặc vào cũng có nét độc đáo riêng biệt.
Mạc Vân Quả mặc một thân váy đỏ ra khỏi phòng, Khúc Viêm nhìn váy vóc Mạc Vân Quả mặc, không biết nghĩ tới cái gì, khóe miệng nhẹ giơ lên một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009763/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.